HOÀI NIỆM - Trang 266

động một chút là đánh đấm có được hay không hả? Các anh cũng đau phải
là côn đồ!”.

Không phải… sao?

Mấy người cao to ngơ ngác nhìn nhau.

Cục diện trong phòng khách hỗn loạn, Thịnh Thừa Quang không phải là

người ba đầu sáu tay, quản được cái này không quản được cái kia, đột nhiên
anh thấy nhức đầu không thôi. Thật ra, với địa vị và thân phận của Trịnh
Phiên Nhiên , người muốn đối phó với anh ta và gia đình anh ta nhiều vô
kể, anh ta cũng không biết Phùng Nhất Nhất bị bắt cóc, nhận được cuộc
điện thoại của bọn bắt cóc thì thấy mơ hồ, đương nhiên sẽ không bận tâm.

Huống hồ, bọn họ đến Trịnh gia là đến nhà thăm hỏi tìm kiếm manh mối,

bây giờ lại làm nhà người ta loạn thành thế này, quả thật là thất lễ.

Vẻ mặt Thịnh Thừa Quang nghiêm túc nói với bạn mình, “Phiên Nhiên,

chuyện tối nay là chúng tôi đã đắc tội, nhưng chị gái của Nhất Phàm bị
người ta bắt cóc, trong lòng cậu ấy sốt sắng, cậy đừng so đo với đám thanh
niên. Phùng Nhất Nhất là bạn tốt nhất của bà xã tôi, là mẹ nuôi của con gái
tôi, cậu nể mặt giao tình nhiều năm giữa chúng ta, cứu người quan trọng
hơn”.

Thịnh Thừa Quang trịnh trọng nhắc tới “giao tình nhiều năm” thế này,

Trịnh Phiên Nhiên bỗng trừng mắt nhìn anh.

Lúc này, vệ sĩ mà Trịnh Phiên Nhiên phái đi điều tra cuộc điện thoại

trước đó bước nhanh đến, khẽ báo cáo bên tai Trịnh Phiên Nhiên, “Số điện
thoại kia không đăng ký e là muốn điều tra sẽ rất khó khăn…”.

Giọng nói của vệ sĩ đè rất thấp, Thịnh Thừa Quang đứng gần Trịnh Phiên

Nhiên thế này cũng không nghe rõ lắm, Tạ Gia Thụ bên góc kia lại phát ra
tiếng cười khẽ.

Cũng với tiếng cười khẽ này, Tạ Gia Thụ, người cụp mắt, nhìn có vẻ thờ

ơ từ nãy đến giờ bỗng ngước mắt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.