HOÀI NIỆM - Trang 350

rả rích xuống thành phố H một ngày. Đến lúc tan làm, mưa vẫn chưa ngừng,
Phùng Nhất Nhất ngẩn ngơ phía sau tấm rèm dưới mái hiên, suy nghĩ miên
man về một số chuyện.

Bạn trai Đàm Tường từ màn mưa xông tới, vội vàng chạy vào cửa,

không cẩn thận đụng phải Phùng Nhất Nhất, bấy giờ cô mới kéo suy nghĩ
về với thực tại.

“Sao em lại đứng ở đây? Anh còn tưởng phải lên trên đó đợi em một lát

cơ” , Đàm Tường bỏ kính xuống, đưa tay lên lau nước mưa trên mặt. Cận
thị bốn độ khiến mắt của anh ta có vẻ mông lung, giống như một thần sắc
ngây thơ nào đó.

Phùng Nhất Nhất rút khăn giấy từ trong túi ra đưa cho anh ta, nói, “Em

mang ô cho đồng nghiệp, tiện thể đứng đây đợi anh”.

Đàm Tường vừa lau kính vừa thấp giọng nói, “Hôm nay người trong

công ty anh đều nói gần đây bên đầu tư phái người đến thị sát, liên quan đến
chuyện thu mua hợp nhất... Bên em có tin đồn nào không?”.

Đàm Tường là người làm về công nghệ, công ty của anh và công ty của

Phùng Nhất Nhất là công ty anh em. Chuyện có tập đoàn tài chính muốn thu
mua hợp nhất hai công ty đã được đồn đại từ lâu, gần đây Phùng Nhất Nhất
không nghe thấy tin tức phong thanh nào nữa. Cô lắc đầu, giọng bùi ngùi,
“Vậy xem ra sắp tới lại càng bận rộn rồi”.

Đàm Tường cũng thở dài, sau đó lại cảnh giác, vội nói, “Cuối tuần này

dù thế nào em cũng phải đi ăn một bữa, chuyện này cha mẹ nhắc mãi rồi!”.

Thật ra, bọn họ mới chính thức yêu đương được hai tháng, thời gian quen

biết cũng chỉ hơn nửa năm, bây giờ đã gặp phụ huynh có vẻ hơi gấp gáp.

Nhưng Phùng Nhất Nhất lại cảm thấy rất tốt.

Ngẫm nghĩ lại, từ khi họ xác định quan hệ đến nay, đúng dịp có tin đồn

công ty thu mua hợp nhất, cô luôn phải tăng ca, số lần hai người hẹn hò ít
đến đáng thương. Có mấy lần, vé xem phim đã mua xong, nhưng chỉ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.