HOÀI NIỆM - Trang 398

anh Gia Thụ... chỉ với chút bề thế của Tạ gia mà Phùng Nhất Phàm biết
trong mấy ngày này thôi, chí ít, việc kết hôn của hai người họ không dễ
dàng như vậy. Trưởng bối nhà họ Tạ, Chủ tịch hội đồng của Tập đoàn
Trường Lạc... sẽ có một đám người nhảy ra gây khó dễ, người nào cũng khó
dây hơn cha mẹ Đàm Tường hàng vạn lần.

Hơn nữa... anh Gia Thụ... cho dù Phùng Nhất Phàm thích anh bao nhiêu

đi nữa, nhưng không thể không thừa nhận rằng anh khó nắm bắt hơn Đàm
Tường rất nhiều.

Đơn giản nhất là chuyện cãi vã giữa hai vợ chồng, nếu là Đàm Tường,

cho dù chị gái không cãi lại được anh ta, Phùng Nhất Phàm cũng có thể đến
tận nhà làm chỗ dựa cho chị. Nhưng nếu đổi lại là Tạ Gia Thụ thì sao?

Nếu đã là người cùng mình sống cả đời, một trong hai người lúc nào

cũng phải chịu tủi thân, sao có thể được?

Đó là chị gái ruột của cậu đấy!

Câu Con gái vẫn nên chú trọng đến cuộc sống hôn nhân tốt thì hơn mà

mẹ Phùng nhắc tới nhắc lui ở nhà, Phùng Nhất Phàm đến lúc này mới hiểu
được phần nào.

“Chị...” , Phùng Nhất Phàm rầu rĩ gọi.

Phùng Nhất Nhất đã rất buồn ngủ, trả lời mơ hồ không rõ.

“Em hỏi câu cuối cùng” , giọng điệu của chàng trai trẻ vừa dịu dàng lại

đầy thương cảm.

Phùng Nhất Nhất cảm động trong lòng, đưa tay ra nhẹ vuốt tóc cậu,

“Ừm!” một tiếng.

“Lúc tối, chị và anh Gia Thụ làm gì trong nhà bếp thế? Quần áo của anh

ấy bị chị xé rách rồi! Hi hi hi...”

“...”

“Ối! Sao chị lại đánh vào đầu em? Em chỉ tò mò muốn hỏi chút thôi mà!

Anh chị nói là chia tay, nhưng tình cảm vẫn rất mãnh liệt mà...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.