HOÀI NIỆM - Trang 500

Lúc này, lòng Phùng Nhất Nhất đang ngổn ngang, đâu có tâm tư suy

đoán cậu.

“Ồ, đúng rồi... chuyện kia” , cô đột nhiên có chút ngượng ngùng mở

miệng, hơi thở đứt quãng, cuối cùng cũng nói ra, “Nhất Phàm à, chị sắp kết
hôn rồi!”.

Phùng Nhất Phàm đang mặt không đổi sắc chuồn về phòng, nghe câu

này của cô, chân bỗng phanh gấp lại, vội vàng quay người, đầu đập vào giá
kê đồ trong phòng khách, suýt nữa thì dập cả chiếc mũi thẳng anh tuấn.

“... Kết hôn rồi?” , cậu bụm mũi reo hò, “Chị, cuối cùng thì chị đã hiểu ra

rồi! Quá tuyệt vời! Quả thật là quá tốt rồi!”.

Phùng Nhất Nhất cười ngượng ngùng, còn cậu lại bụm mũi đi đến,

nghiêm túc hỏi, “Phùng Nhất Nhất, em hỏi chị, chị là vì mẹ mới kết hôn hay
là chị quả thực muốn lấy anh Tạ Gia Thụ của em vậy?”.

Giọng điệu này của cậu quả thực là người của họ nhà trai, Phùng Nhất

Nhất bất đắc dĩ nhéo mặt cậu, nói thành thật, “Nếu không phải vì mẹ, có lẽ
chị còn do dự, nhưng bây giờ chị thật sự muốn lấy Tạ Gia Thụ”.

“Muốn lấy anh Gia Thụ hơn cả tên Triệu Tường kia chứ? ,” Phùng Nhất

Phàm từng bước xác định thay anh Gia Thụ của mình.

Phùng Nhất Nhất đã không còn kiên trì với cái họ của Đàm Tường nữa,

cô gật đầu.

Phùng Nhất Phàm khá hài lòng với đáp án này, chỉ là sau đó trên mặt cậu

lại thấp thoáng vẻ áy náy, nhưng cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng đó
day dứt, nét mặt rối rắm khiến Phùng Nhất Nhất nhìn mà đau lòng.

“Đừng lo lắng!” , cô khẽ nâng mặt em trai lên, “Mẹ đã có chị chăm sóc,

chuyện công việc em tuyệt đối không được phân tâm đâu đấy!”.

Cô nói thế này khiến Phùng Nhất Phàm sắp khóc rồi. Chàng trai trẻ

trưởng thành thần tốc trong một năm nay, giờ khắc này mắt lại đỏ hoe, khẽ
cúi người, ôm lấy chị gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.