HOÀI NIỆM - Trang 543

May mà nhân viên trong tiệm áo cưới từng gặp nhiều tình huống thế này,

vội vàng nới lỏng dây thắt eo cho Phùng Nhất Nhất, sau đó hai người nâng
váy lên giúp cô, hai người khác dìu cô vào nhà vệ sinh.

Lúc Tạ Gia Thụ cùng theo vào còn mơ hồ, ở bên ngoài nhà vệ sinh bị

nhà thiết kế kéo ra nhỏ giọng hỏi, “Sao không nói một tiếng hả? Hiện giờ
còn chưa lộ bụng chứ gì? Phần eo không nhìn ra chút nào luôn...”.

Lời này khiến Tạ Gia Thụ giật mình, sắc mặt hoàn toàn thay đổi!

Đợi Phùng Nhất Nhất từ trong nhà vệ sinh đi ra, nói có lẽ là đồ ăn sáng

quá nhiều dầu mỡ, vẻ mặt anh bình thản như thường nói, “Em lắm chuyện
quá! Được rồi, hôm nay cứ như vậy đã, tôi còn chút chuyện, chúng tôi đi
đây.”

Ra khỏi tiệm váy cưới, Phùng Nhất Nhất thấy Tạ Gia Thụ gọi tài xế đến,

cô tò mò hỏi, “Anh phải đi công chuyện à?”.

Tạ Gia Thụ không thể nói với cô hiện giờ tay anh run tới mức không thể

lái xe, chỉ ngắn gọn, “Thẩm Hiên quay về rồi, chúng ta đến chỗ anh ta. Có
vui không? Có mong đợi không?”.

Không ngờ giờ phút này mà còn có thể buông lời trêu chọc, Tạ Gia Thụ

quả thật là khâm phục bản thân mình ghê gớm!

Phùng Nhất Nhất trừng mắt với anh.

Tạ Gia Thụ cười rồi đưa tay ra nắm lấy tay cô.

“Này... sao tay anh toàn là mồ hôi thế?” , Phùng Nhất Nhất đưa tay ra sờ

trán anh, “Anh sao vậy? Có chỗ nào khó chịu sao?”.

Tạ Gia Thụ nghiêng đầu dựa vào vai cô, giọng yếu ớt, “Mẹ ơi, ‘bạn nhỏ’

của con đau lắm.”

“... Cút!”

Anh vẫn bỉ ổi như thường ngày, Phùng Nhất Nhất hoàn toàn không phát

giác ra điều gì bất thường. Hai người tay trong tay vào bệnh viện, lúc bị lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.