HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 268

theo lời bọn đó?
Lời của Hoàng hậu, làm vua càng bực, khoát tay đứng dậy, vua nói.
- Thôi đủ rồi. Trẫm không thích nghe những lời trung ngôn của khanh nữa.
Khanh bảo là có người phía sau giật dây là ý muốn nói ai chứ? Lệnh Phi ư?
Tâm địa của khanh hẹp hòi, nên vu oan giá họa cho người khác. Còn dám
nói với trẫm đó là lời thật khó nghe. Khanh là Hoàng hậu, mà không quảng
đại bao dung được với các phi tần, với Tiểu Yến Tử, lại còn nghi ngờ cả
Ngũ A Ca và anh em nhà họ Phước. Như vậy thì còn gì là tư cách kẻ bề
trên? Khanh làm trẫm vô cùng thất vọng.
Hoàng hậu bị vua nói như tát vào mặt. Vừa giận vừa nhục, biết có nói thêm
cũng không lợi lộc gì, vội vã quỳ xuống thỉnh an, rồi bỏ đi ra ngoài.
Vua Càn Long tuy là bực, khiển trách Hoàng hậu như thế, nhưng trong lòng
không khỏi nghĩ ngợi. Chuyện Hoàng hậu nói đúng hay sai? Mà không có
lửa sao lại có khói? Những điều Hoàng hậu nói vẫn còn hiện rõ trong đầu
vua.
- “Nghe nói ở Thấu Phương Trai đêm nào cũng đàn ca hát xướng rồi nhậu
nhẹt nữa. Chủ không ra chủ tớ chẳng ra tớ".
Vì vậy tối hôm ấy dù đã khuya, sau khi phê chuẩn tấu chương xong. Vua
quay qua gọi thái giám thân cận.
- Tiểu Lộ Tử, ngươi chuẩn bị chiếc lồng đèn cho ta, đừng cho ai biết là
trẫm đến Thấu Phương Trai cả nhé.
- Dạ. Có cần gọi người theo hay báo cho Lệnh Phi không?
- Không cần, chỉ cần ngươi đi với ta. Nhớ là khi đến Thấu Phương Trai
cũng đừng thông bào gì cả, biết chưa.
- Dạ.
Đêm thật yên tĩnh. Vạn vật như ngủ say. Ở phòng khách Thấu Phương Trai,
đèn vẫn còn sáng. Trong phòng, lò hương tỏa khói, mùi trầm bay tận ra
ngoài. Tử Vy vẫn còn thức đang ngồi dạo đàn. Một bản nhạc buồn, thoảng
theo gió.
Vua Càn Long chỉ với một người hầu, lặng lẽ đến Thấu Phương Trai. Tiếng
đàn rồi tiếng hát nổi lên trong đêm vắng. Vua Càn Long nghe tiếng nhạc
chợt ngẩn cả người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.