HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 269

Trong Thấu Phương Trai, Tử Vy đang đặt hết tâm sự vào bản nhạc, đàn và
hát mà không hề để ý đến thế giới bên ngoài. Chỉ có Kim Tỏa đứng hầu bên
cạnh. Còn Tiểu Yến Tử thì ngồi gần đó nhưng lại đang thiu thiu ngủ. Kim
Tỏa tiến đến gần lay.
- Ai cũng ngủ cả rồi, tỷ tỷ cũng đi đi, chỉ cần một mình muội cạnh tiểu thư
là đủ.
Tiểu Yến Tử nhướng mắt ngái ngủ.
- Không sao. Ta thích được nằm đây nghe hát mà.
Tiếng hát của Tử Vy trong đêm vắng thật buồn.
Núi cũng xa, mà nước cũng xa
Núi và nước cùng xa vời vợi
Chờ suốt đêm chờ sang sáng sớm
Chờ mãi chờ mãi, hồn sầu không tan
Mộng đã xa rồi, người cũng xa
Trời đất bao la, tình vẫn đầy
Hát không thành lời, đàn không tiếng
Mưa gió sụt sùi, sầu ngẩn ngơ
Đứng bên ngoài Thấu Phương Trai, vua Càn Long bị tiếng hát cuốn hút.
Nỗi vui buồn theo tiếng hát nổi trôi. Hát xong, lòng buồn vơi đi một nửa,
Tử Vy chợt thở dài.
Bỗng Tiểu Yến Tử nghe như có tiếng ai bên ngoài thở dài đáp lại. Tiểu Yến
Tử hình như cũng nghe thấy. Cơn mê ngủ trong đầu cô nàng biến mất. Như
một mũi tên, Tiểu Yến Tử phóng bay ra cửa sổ. Vừa bay vừa hét.
- Bữa nay ta bắt được rồi nhé! Ngươi là người hay quỷ, mà cứ nửa đêm
đứng ngoài cửa sổ rình ta. Lần trước bắt không được, nhưng lần này thì
đừng hòng. Trói mình nộp mạng đi!
Tiểu Yến Tử đáp xuống cạnh cửa sổ, suýt chạm phải vua nhưng vua Càn
Long võ công nào kém, nên chỉ cần xoay mình là chộp trúng cổ Tiểu Yến
Tử, làm Tiểu Yến Tử giật mình, không ngờ tay đứng núp bên ngoài lại võ
công cao cường vậy. Nhưng vì Tiểu Yến Tử đang nóng giận, nên chẳng
nhìn xem đối thủ là ai, mắng ngay.
- Ngươi là người ở phe phái nào? Hãy tự báo ngay! Dám đụng đến bà cố mi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.