HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 270

là đời tàn rồi nghen con.
Vua Càn Long lạnh lùng:
- Sao? Tên của trẫm cũng phải bẩm báo nữa à?
Tiểu Yến Tử nghe vậy giật mình, ngẩng lên thấy vua, thì hồn phi phách tán.
Chưa kịp hỏi gì, đã nghe vua hỏi tiếp
- Còn trẫm ở phe phái nào, ngươi hẳn đã rõ rồi chứ?
Tiểu Yến Tử vội vã sụp xuống, vừa dập đầu, vừa to tiếng
- Hoàng A Ma vạn tuế! Ai biểu ban đêm, ban hôm Hoàng A Ma lại âm
thầm đến đây làm gì?
Tiếng đàn trong phòng ngưng lại. Tử Vy đã biết chuyện gì đang xảy ra, lo
lắng nhìn Kim Tỏa.
Và chỉ ít phút sau. Vua Càn Long đã yên vị trên chiếc ghế to nhất trong
phòng. Ba cô gái đều bận rộn cả người lo rót nước, người mang bánh trái
ra.
Vua ngồi yên, đưa mắt nhìn quanh. Trong gian phòng lặng lẽ. Hương trầm
thơm ngát, cái lặng lẽ của đêm khuya khiến lòng người lắng xuống.
Tiểu Yến Tử đứng cạnh vua, ngạc nhiên:
- Hoàng A Ma, sao đến đây mà chẳng báo trước một tiếng? Cứ đứng ở bên
ngoài làm con hết hồn.
Vua Càn Long cười:
- Thế còn Tiểu Đặng Tử đâu rồi, sao không bắt canh cửa?
- Dạ vì đêm đã khuya lắm rồi, chúng nó buồn ngủ, nên con cho phép chúng
đi ngủ cả.
Tiểu Yến Tử nói rồi hỏi:
- Hoàng A Ma có cần bảo chúng thức dậy để hầu trà không?
- Thôi không cần!
Tử Vy và Kim Tỏa lo nấu nước pha trà. Vua Càn Long nhìn cây đàn đặt
trên bàn, rồi quay sang Tử Vy.
- Ban nãy tiếng đàn và tiếng hát là của ngươi đấy phải không?
Tử Vy vừa châm trà vừa bẩm:
- Bẩm vâng, đó là tiếng hát và tiếng đàn của nô tỳ.
- Tiếng đàn hay mà giọng hát cũng hay nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.