HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 343

đọc, mà lại đọc trật lất nữa thật trẫm chẳng biết con đang làm gì nữa.
Tiểu Yến Tử làm ra vẻ khổ sở:
- Cũng tại Hoàng A Ma không hà, sao không chọn một bài dễ một chút, gần
gũi cuộc sống đời thường thì con đã đọc được rồi. Chọn bài khó quá, nhiều
câu mà chữ cũng khó. Đọc chữ trước là quên ngay chữ sau. Cái gì mà
người Hồ, rợ Hồ. Tuyết rồi sa mạc. Bạch nhật hoàng hôn, rồi Hoàng
thượng cát cát lung tung, những bài như vậy đọc không đã nhức đầu, đớ
lưỡi. Nói chi đến chuyện trả bài thuộc lòng.
Vua Càn Long hỏi:
- Thế trong lúc con đọc bài, Vĩnh Kỳ và các bạn con tại sao phải múa tay
múa chân chi vậy?
Nhĩ Khang thở ra:
- Xin Hoàng thượg đừng cười cợt. Đây là một cách dạy học thất bại. Đúng
ra bọn con muốn biến bài thơ thành bài luyện võ để cát cát dễ nhớ, không
ngờ. Múa kiếm thì cô ấy múa được, còn bài lại không nhớ.
Bấy giờ vua Càn Long mới hiểu ra:
- À thì ra là vậy, các ngươi múa tay múa chân có nghĩa là đang múa kiếm?
Ai đặt ra kiếm phổ mới mẻ vậy? Các ngươi ư?
Vua Càn Long tròn mắt nhìn đám Vĩnh Kỳ:
- Vậy theo các ngươi đánh giá thì chuyện đọc thơ của Tiểu Yến Tử vừa rồi
có nói là thành công không?
Vĩnh Kỳ nói:
- Vậy cũng giỏi quá rồi. Bốn câu đầu đọc rất trôi chảy.
Nhĩ Khang tiếp:
- Hai câu “Hồ nhạn ai minh dạ dạ phi, Hồ nhi nhãn lệ song song lạc" cũng
không trật.
Nhĩ Thái thêm:
- Câu kế tiếp phần đầu hơi lệch lạc, nhưng hai chữ Ngọc Môn thì lại đúng.
Vua Càn Long trợn mắt:
- Như vậy theo các ngươi Tiểu Yến Tử đã tạm thuộc bài ư?
Tiểu Yến Tử biết là mình đã bị kẹt rồi nhưng đánh bài liều, bước ra đề
nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.