HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 345

Vua Càn Long nhìn Tử Vy:
- Ngươi có biết bài thơ này ta đã làm lúc nào không?
- Dạ Hoàng thượng đã sáng tác vào lúc đang du thuyền trên Nam Hồ ở Gia
Khánh, đó là lần đầu tiên Hoàng thượng đến Giang Nam. Thời gian là vào
tháng hai năm Càn Long thứ mười sáu ạ.
Vua Càn Long nghe nói hoàn toàn bất ngờ. Vua nhìn Tử Vy, thấy vô cùng
thích thú. Đây là một cô gái hết sức tuyệt vời.
Vua nói.
- Tiểu Yến Tử! Con quả thật có một trợ thủ tuyệt luân. Thôi thì trẫm chịu
thua. Tha cho con một lần nữa đấy. Ha ha!
Vua nói xong cười lớn tiếp:
- Hay lắm! Hay lắm! Mọi người đều hay cả. Tính toán cái gì cũng hay. Chỉ
tiếc là có học trò dốt quá đi thôi. Nhưng cũng thật thú vị. Bài thơ “Cổ tùng
quân hành" của người ta hay như vậy mà trở nên méo mó. Cái gì mà
“Hoàng thượng làm khó gió âm u. Cát cát đọc thơ buồn ai oán? " Thật là
hết biết. Ta chưa tưng thấy bao giờ. Thôi dẹp cả “Cổ tùng quân hành" đi,
mà hãy chuẩn bị chuyện “Chuẩn bị xuất tuần" đi. Ha ha! Thật thú vị.
Và khi vua thích chí cười ha ha. Thì mọi người như được xả cảng, vui lây.
Không ai nín cười nữa.
Nhĩ Khang thấy Tiểu Yến Tử đã vượt ải được, lòng nhẹ nhõm. Nhưng khi
nhìn ánh mắt khâm phục ái mộ của vua dành cho Tử Vy. Nhĩ Khang linh
cảm một điều không hay sắp xảy đến, nên vô cùng lo lắng. Còn Nhĩ Thái
và Vĩnh Kỳ thì tuy cũng cười, nhưng lòng vẫn không yên. Sự việc rồi sẽ ra
sao. Mỗi người căng thẳng chờ đợi chuyến đi có thể tốt đẹp nhưng cũng có
thể đầy mây ám!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.