HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 348

Nhĩ Khang thúc ngựa đến gần xe nhìn vào, chỉ thấy Tiểu Yến Tử và Tử Vy
tay nắm tay, cùng hát chung một bài hát:
Hôm nay trời quang đãng, khung cảnh thật hữu tình.
Bướm ong lượn trên hoa, chim đua hói trên cành.
Mây trắng bay lững lờ, vó ngựa động hoa rơi...
Tất cả như đều hát, hợp tấu vang lưng trời...
Tiếng hát cùng tiếng vó ngựa vang vang khắp núi rừng. Cảnh vật như sống
động hẳn lên. Vua rất vui, Nhĩ Thái, Nhĩ Khang, Vĩnh Kỳ cũng thư thái,
không còn để nỗi lo bận tâm nữa.

o0o

Trên đường đi, thình lình nhà vua cao hứng, muốn ghé ngọn núi bên đường
để ngoạn cảnh. Không biết núi này tên là gì, chỉ thấy một màu xanh rì, từ
đỉnh núi toàn là các loại cổ thụ lâu năm. Đoàn ngựa xe dừng lại, mọi người
cùng nhà vua đi bộ vào núi theo những đường mòn. Chân núi có dòng suối
quanh co uốn khúc, hai bên bờ là thảm cỏ xanh mướt. Phong cảnh xung
quanh tuyệt đẹp. Nhà vua cứ đứng bên bờ suối ngắm cảnh, cảm thấy lưu
luyến không nỡ rời, rồi đột nhiên bảo:
- Đi cả nửa ngày rồi, hèn gì bây giờ thấy đói. Không biết gần đây có chỗ
nào bán đồ ăn không?
Nhĩ Khang ngây mặt ra:
- Bẩm... lão gia, ngay bây giờ hay sao?... Có thể là gần đây có làng mạc, lão
gia đói bụng thì xin trở lại xe ngồi chờ. Chúng tôi sẽ thử xem sao, hình như
nơi này cũng gần Bạch Hà Trang thì phải.
Nhà vua vẫn cảm thấy chưa muốn rời xa cảnh đẹp:
- Nhưng mà phong cảnh nơi đây quả là đẹp quá! Nếu có thể kiếm được
rượu với đồ nhắm tới đây, mọi người trải bạt lên cỏ cùng ngồi với nhau, lấy
trời làm nhà, lấy đất làm giường, ngắm cảnh non xanh nước biếc, uống vài
chung mà trò chuyện, không phải là càng thích thú hay sao?
Anh em họ Phúc đưa mắt nhìn nhau.
Tử Vy hăng hái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.