HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 376

Vua Càn Long nghe nói giật mình, nhìn Tử Vy cái ánh mắt thiết tha kia như
có một cái gì đó khá thân thuộc, làm vua chẳng biết phải trả lời sao nữa.

o0o

Sau hai ngày nghỉ ngơi, sức khỏe của vua Càn Long lại bình phục, thế là
đoàn người ngựa lại lên đường.
Hôm ấy, tất cả lại đến một thôn trang, đúng vào lúc nơi đây đang họp chợ.
Trên quãng trường khung cảnh vô cùng nhộn nhịp, hàng hóa từ vải sồ, tạp
phẩm đến các loại gia cầm đều đủ cả. Người bán rao hàng lanh lảnh rồi các
quán hàng ăn.
Vua Càn Long đến đấy, thấy cảnh dân chúng buôn bán tấp nập, người
người đều có vẻ no ấm. Quốc thái dân an làm vua hài lòng. Người hiếu kỳ
ngắm nghía những gian hàng buôn bán chung quanh.
Chợt nhiên trước mặt có một đám đông, họ quây kín cả một cô gái khoảng
mười bảy mười tám tuổi. Cô gái đang quỳ mọp dưới đất. Trước mặt là một
tờ giấy trắng to. Trên đó có viết mấy chữ lớn: “Bán mình chôn cha". Phía
dưới có ghi thêm lời trần tình.
“Tiểu nữ Thể Liên cùng cha định lên đường đến kinh thành tìm người thân,
không may vừa đến đây thì cha lâm trọng bệnh. Bao nhiêu tiền của đổ cả
vào việc thuốc thang, vậy mà cha già vẫn không qua khỏi. Thể Liên này
chẳng ai thân thích nơi này, tiền bạc lại chẳng còn, chỉ còn biết bán mình
lấy tiền chôn cha, nếu ai nhân từ quân tử, khẳng khái giúp đỡ, an táng được
cha già, thì Thể Liên này nguyện làm tôi mọi suốt kiếp, để báo đền nghĩa
ân".
Tiểu Yến Tử đứng gần nghe Tử Vy đọc, khều bạn ra xa nói.
- Hãy nhìn kỹ xem, con bé đó có đóng kịch không? Thật hay giả vậy?
Tử Vy hỏi:
- Nếu thật thì sao mà giả thì sao?
Tiểu Yến Tử cười:
- Thì nếu đúng là sự thật, mình sẽ cho họ tiền, họ có tiền thì không cần phải
bán thân, còn nếu giả thì ta vẫn cho tiền có khi còn cho nhiều tiền hơn, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.