HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 377

"cùng nghề cũ" mà.
Hai người đang nói chuyện, thì đột nhiên có tiếng hét, rồi ở đâu xuất hiện
ba bốn gã mặt mày bậm trợn. Trong đó có một tên cao lớn chắc là đầu
đảng, mặt đỏ gấc vì rượu. Hắn bước thẳng đến chỗ cô gái quỳ, xốc cô gái
lên, lớn tiếng.
- Làm gì mà lại "bán thân chôn cha" nữa chứ? Lão ta hôm trước đã cho
ngươi tiền. Có nghĩa là đã mua được ngươi rồi. Vậy thì ngươi đã là người
của ta, thế mà dám trốn ra đây bán thân lần nữa ư?
Cô gái vùng vẫy, nói:
- Không đúng! Không đúng! Tôi chưa hề lấy một đồng một cắc gì của ông
cả. Xác cha tôi còn nằm trong miếu kia, nếu có tiền tôi đã chôn cha! Ông
nói dối! Tôi chưa phải là người của ông, mà tôi cũng không bao giờ bán
thân cho ông đâu!
“Bốp!” Gã đại hán táng cho cô gái một tát tai nói:
- Ngươi dám cãi lại ta ư? Ngươi không bán mình cho ta thì ta cũng quyết
mua cho được ngươi!
Những tên bặm trợn đi theo, cũng đồng họa:
- Đúng! Đúng! Bọn ta đều thấy ngươi lấy tiền của Trương Thiếu Gia đây,
không được chối. Nào bọn mình bắt cô ta đi thôi, không đôi co gì cả!
Tiểu Yến Tử chẳng bao giờ giữa đường thấy chuyện bất bình bỏ qua, vì vậy
phi thân một cái, đến cạnh cô gái, ra lệnh.
- Bọn bây hãy để cô ta lại!
Gã đại hán họ Trương thấy có người can thiệp, văng tục.
- Để cái chó gì? Me ngươi!
Nhưng gã ta chưa kịp dứt lời thì “Bốp!” một cái, đã ăn phải một cái tát
xiểng niểng. Thì ra người ra tay không phải là Tiểu Yến Tử mà là Vĩnh Kỳ.
Chàng phóng nhanh vào cuộc lúc nào không hay. Vĩnh Kỳ đánh xong, nói:
- Miệng mồm ngươi tục tĩu như vậy, chứng tỏ ngươi không phải hạng đàng
hoàng, ngươi chỉ là thứ côn đồ! Người ta thân gái cùng đường, vậy mà còn
bị chúng bây áp chế bức hiếp, vậy là sao? Ta hạ lệnh cho các ngươi hãy
buông tha cô gái, nghe chưa?
Gã đại hán chẳng biết thân, hét:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.