HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 375

- Như vậy là con với Tiểu Yến Tử đã quen biết nhau từ trước ư?
- Vâng. Giữa con và Tiểu Yến Tử có duyên may, nên trở thành tỉ muội kết
nghĩa như đôi bạn tri kỷ. Có lẽ chúng con đã quen nhau từ kiếp trước lận.
Vua Càn Long nhìn Tử Vy nghi ngờ. Có một cái gì cho vua thấy một sự bí
ẩn còn tiềm tàng bên trong. Giữa lúc vua định hỏi thêm, thì Tiểu Yến Tử
đang ngủ chợt giật mình té xuống ghế, miệng còn ú ớ.
- Bắt cướp! Xem ngươi chạy đường nào nhé! Ta phải chộp được ngươi mới
được!
Cái té làm Tiểu Yến Tử tỉnh dậy. Cô nàng ngơ ngác hỏi:
- Tôi đang ở đâu vậy?
Tử Vy bước đến đỡ Tiểu Yến Tử lên:
- Mơ thấy chuyện gì mà bay xuống đất vậy? Lại mơ thấy chuyện đánh nhau
à?
Bấy giờ Tiểu Yến Tử đã trông thấy vua Càn Long, giật mình đứng vội dậy,
hỏi:
- Lão gia, người đã cảm thấy khỏe chưa? Con thật vô ý, canh chừng mà lại
ngủ quên.
Rồi bước tới đặt tay lên trán vua, nói:
- Lão gia đã hết cả sốt rồi!
Và như vậy cái bí mật bấy lâu nay chôn kín suýt bị tiết lộ, lại bị cắt đứt. Tử
Vy cười nói với Vua:
- Lão gia không còn xuất hạn, cũng không còn sốt, vậy thì lên giường nghỉ
cho khỏe đi, có thế mới có thể lên đường sớm được chứ.
Vua vẫn ngồi yên ngắm hai cô gái. Tiểu Yến Tử thấy vậy bước tới:
- Để hai con đưa lão gia lên giường nhé.
Rồi xốc nách vua định dìu đi, vua hỏi:
- Các người coi ta là gì vậy?
Tiểu Yến Tử ngây thơ:
- Vì là cha chứ gì?
Tử Vy nhìn vua, bạo dạn nói:
- Con biết là mình không đủ tư cách, nhưng cũng muốn được gọi lão gia
như Tiểu Yến Tử vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.