HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 386

Yến Tử hét và ôm lấy chân, không ngần ngại gì nữa chụp ngay chân phải
của Yến Tử, xé toạt ống quần ra. Bấy giờ mới phát hiện một vết thương
dài, máu chảy lênh láng. Vĩnh Kỳ nói:
- Nào, bây giờ muội thử nhúc nhíc xem xương chân có bị gãy hay trật gì
không?
Nhưng Tiểu Yến Tử đã đẩy Vĩnh Kỳ ra:
- Tôi bảo mặc tôi, huynh xích ra! Tôi đã thề rồi là không thèm nói chuyện
với huynh nữa mà.
Vĩnh Kỳ nhìn quanh thấy chẳng còn ai quanh đây, nên mặc Yến Tử nói gì
thì nói, xáp vào ôm chặt lấy Yến Tử:
- Đã bị thế này mà vẫn còn hờn với giận gì nữa. Tôi đã nói rõ với muội là
tôi chỉ yêu muội, biết có muội thôi. Muội đã làm tôi ngơ ngẩn ngày đêm, đã
đắc tội với nhiều người... Còn cái con bé Thể Liên kia, nào có dính dấp gì
đến tôi? Tôi thề không có để ý đến ai ngoài muội cả.
Tiểu Yến Tử cố đẩy Vĩnh Kỳ ra, nhưng vì Vĩnh Kỳ ôm quá chặt, nên không
làm được. Cô nàng như quả bóng xì hơi.
- Tôi vô học, kém suy nghĩ, thiếu chiều sâu, chẳng có tài hoa, cái gì cũng
không có, cái gì cũng không giống ai...
Vĩnh Kỳ nghe Tiểu Yến Tử nói. Không kềm lòng, cúi xuống đặt nụ hôn lên
môi Yến Tử.
Nụ hôn làm Tiểu Yến Tử bàng hoàng, bối rối. Một cảm giác lạ lùng lan cả
ra cả người làm Yến Tử nhũn hẳn, không còn cả sức đề kháng. Phải rất lâu
sau, Yến Tử mới giật mình, đẩy mạnh Vĩnh Kỳ ra và bỏ chạy bằng một
chân.
- Huynh làm gì vậy! Huynh định hạ nhục tôi à?
Vĩnh Kỳ đuổi theo:
- Huynh không hề có ý hạ nhục muội, mà huynh đang hạ mình đây. Xin lỗi,
huynh năn nỉ muội mà. Muội làm ơn ngồi xuống, để huynh xem xét vết
thương của muội, được chưa? Không lẽ muội định để chảy hết máu chết à?
Tiểu Yến Tử bướng, nhưng nước mắt đã chảy:
- Ờ! Chết coi bộ sướng hơn!
- Muốn chết thì đôi ta cùng chết nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.