HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 41

lại đây cứu người đi chứ?
Lý thái y là vị thầy thuốc lúc nào cũng có mặt trong đoàn săn bắn của vua,
vội vã chạy đến:
- Dạ có thần đây ạ!
Đại học sĩ Phước Luân cũng xuống ngựa nói:
- Khoan đã! Ở đây có điều gì không hợp lý! Tại sao một cô gái trẻ thế này
lại đơn thân độc mã vào trường bắn. Phải điều tra lại mới được!
Tiểu Yến Tử nằm thiêm thiếp trên bãi cỏ. Chỉ thấy một đám người lố nhố
đứng nhìn mình, còn Hoàng thượng? Ai là Hoàng thượng? Sống chết
không là vấn đề, nhưng vật tin của Tử Vy không để cho người ta tùy tiện
lấy mất! Cố cựa mình xem thử túi đãy sau lưng còn không? Miệng Yến Tử
vẫn lẩm bẩm:
- Hoàng Thượng... Hoàng thượng... Hoàng thượng...
Nhĩ Khang ngạc nhiên quay qua Vĩnh Kỳ:
- Đệ có nghe cô ta nói gì không? Tại sao miệng cứ lẩm bẩm hai chữ Hoàng
Thượng? Có lẽ cô ta biết là Hoàng Thượng thường hay vào đây săn bắn nên
lẻn vào. Có cái gì rất lạ ở đây!
Đại học sĩ Phước Luân nhìn xuống, thấy Tiểu Yến Tử đang đưa tay sờ vào
cái túi gì phía sau. Cảnh giác kêu lên:
- Không được! Sau lưng cô ấy có cái gì, coi chừng vũ khí! Hãy đưa hoàng
thượng ra xa một chút!
Và thuận chân ông đá Tiểu Yến Tử lăn đi một vòng, điều này làm vết
thương ở ngực Yến Tử nặng thêm, trong khi một tướng tùy tùng khác rút
gươm ra. Vĩnh Kỳ la lên:
- Không được giết người!
Nhĩ Thái cũng nói:
- Hãy đợi điều tra kỹ rồi ra tay cũng không muộn
Vua Càn Long khoát tay:
- Hãy dừng tay lại, đợi trẫm!
Tiểu Yến Tử vừ đau vừa sợ và bây giờ thì nàng biết là người đàn ông cao
lớn đang đứng trước mặt chính là vua Càn Long, vì vậy cố gom hết sức lực,
cố lập lại thật to lời của Tử Vy đã nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.