HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 52

ông ấy rồi sẽ bảo vệ cho Tiểu Yến Tử sống và làm được việc cho ta. Thôi
tiểu thư, xin người đừng khóc nữa nhé?
Tử Vy cảm động ôm lấy Kim Tỏa:
- Muội tốt lắm! Nhưng mà thật ra là ta cũng ân hận vô cùng. Vừa mất Tiểu
Yến Tử, vừa mất vật tin, không làm sao gặp được cha. Ta biết phải làm sao
đây?
Kim Tỏa chỉ im lặng, không biết nói gì để an uỉ cô chủ nhỏ.
Giữa lúc Tử Vy hoàn toàn bế tắc, thì Tiểu Yến Tử lại đánh giấc ngon lành
giữa cung son. Vua Càn Long nhè nhẹ bước tới, đứng cạnh giường, lặng lẽ
ngắm cô gái. Lệnh Phi nương nương là người rất tế nhị, thấy vua chú tâm
như vậy cũng không dám quấy rầy, chỉ đứng yên một bên.
Một lúc sau, vua hỏi nhỏ Lệnh Phi:
- Hôm nay thế nào? Thấy nó có đỡ hơn không?
- Dạ, vừa uống thuốc xong, nên ngủ đấy. Theo lời thái y thì tình trạng hồi
phục tiến triển khá tốt. Sáng nay có tỉnh lại, nhưng có lẽ vì sợ hãi, nên chỉ
đảo mắt nhìn quanh, chớ không nói năng gì cả.
- Vậy ư?
Vua Càn Long lại cúi xuống nhìn Tiểu Yến Tử lần nữa. Thấy trên trán cô
gái lấm tấm mấy giọt mồ hôi, không dằn lòng được, ông lấy khăn tay ra
chậm bớt mồ hôi cho Yến Tử. Hương thơm nhẹ nhàng từ chiếc khăn tay
toát ra và thái độ ân cần của vua đã làm cho Yến Tử thức tỉnh. Nhưng cô
vẫn nằm yên đó bởi vì từ nhỏ đến giờ, chưa bao giờ Yến Tử được ai chăm
sóc như vậy, nàng nằm im để hưởng trọn cái hạnh phúc nhỏ nhoi kia. Lệnh
Phi nương nương thấy vua có vẻ yêu quí Tiểu Yến Tử nên nói:
- Sáng nay Hoàng Hậu có đến đây!
Vua Càn Long bình thản:
- À, thế... bà ấy có nói gì không?
Lệnh Phi cúi đầu:
- Thần thiếp không dám nói ạ!
- Ngươi cứ nói đi, chẳng sao đâu!
- Hoàng hậu nói, chuyện của Tiểu Yến Tử chắc chắn là có chuyện gian trá.
Vì vậy nếu xét rõ ra được, thì thì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.