HOÀN KHỐ - Trang 121

điềm báo thiên đế nổi giận.

Trong lòng biết thiên đế đã biết, lập tức sẽ có thiên binh thiên tướng

đến bắt, Lan Uyên sự bất nghi trì (làm việc không chậm trễ) vội vàng đi tới
đài cao ở sườn đông, đem mật thược kim sắc đút vào trạm lam hư không.

Cảnh vật trước mắt mờ ảo, bầu trời bị xé rách, lộ ra một không gian lộ

xuất ẩn tàng, phiến đá bạch ngọc dưới chân kéo dài, trên mặt thạch bàn
bạch sắc lộ ra một mặt đồng thau cổ kính.

Kéo chiếc gương lên cẩn thận tỉ mỉ, quanh thân khắc hoa văn dị thảo

hoa hủy cùng tường vân như ý, không khảm bằng bảo thạch cũng được
khảm bằng vàng bạc, trên mặt kính bằng phẳng hé ra một gương mặt ôn
nhã, trong đôi mắt dài mảnh là con ngươi mặc lam.

Li Thanh, Li Thanh, Li Thanh...... Trong lòng vẫn ám niệm cái tên

này, mặt kính nổi lên sóng gợn, khi khôi phục tĩnh lặng thì trên mặt kính
chiếu ra một gian phòng ngủ có các đồ trang sức cổ xưa, trong phòng bàn
gỗ ghế gỗ thanh lam sa trướng, trên giường nhỏ bằng gỗ quý phi một con
ngân bạch tuyết hồ đang nằm, vương hồ tộc trọng thương đang nhắm mắt
điều tức.

Hắn giống như đui mù, muốn tiến vào căn phòng kia, dù cho chỉ có

thể ở một bên lẳng lặng nhìn cũng tốt. Nhưng tiếng sấm vang vọng phía
chân trời lại biểu thị rõ thời gian không còn nhiều, cần phải trấn định tâm
thần, đôi mắt mặc lam giống như lại thấy được con đường đầy ánh đỏ của
hoa đăng trong cái đêm bình an đó.

Mặt kính lại gợn sóng, một vòng một vòng từ từ lan rộng, tâm thần đã

bị hút vào, trước mắt vô số cảnh tượng biến hóa, hoặc là ngày ấy ở đình
giữa hồ uống rượu ngắm trăng, hoặc là đêm đó trong thư phòng ngươi nông
ta nông, cho đến cảnh cả đêm mê loạn trong khách ***.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.