HOÀN KHỐ - Trang 42

phong vân mà bất cứ ai cũng không có. Nếu hiện tại nàng không phải đang
quỳ giữa pháp trường, nàng tựa hồ vẫn là một Minh Cơ thiên sinh lệ chất.

Minh Dận nói thân thể không khỏe, sẽ không đến. Chỗ ngồi của các

vương ở pháp trường còn một chỗ trống, hai bên có vẻ trái ngược nhau,
cũng có chút thê lương.

Trước khi hành hình, hỏi Minh Cơ còn có tâm nguyện gì.

Nữ tử thần sắc bình tĩnh ngay cả nói chuyện cũng là giọng điệu như

ngày thường: “Ta cả đời có thể có một người chân tâm chân ý đối đãi, còn
khả cầu chuyện gì? Oán hận duy nhất, ta không thể làm thê tử chân chính
của hắn, nắm tay hắn, làm bạn suốt quãng đời còn lại với hắn.”

Dứt lời liền nhắm mắt, khóe mắt cuối cùng hạ thấp.

Trên đài dưới đài một mảnh yên lặng.

“Hành hình.”

Theo lời nói của Li Thanh, lưỡi dao sắc bén sáng trong đâm vào ngực,

huyết hoa văng khắp nơi...... Một tiếng giòn vang, hô hấp ngưng trệ, có thứ
gì đó đổ nát, thân thể từng khuynh thành tuyệt diễm hóa thành phiến phiến
băng tầng cùng đóa hoa héo rũ làm bạn trong giây lát tan biến trong gió.

“Đinh ——” chiếc nhẫn nhỏ rơi xuống đất, xoay một vòng tròn tinh

tế, không hề rực rỡ, không chút thu hút.

Xoay người muốn đi nhặt, đã có người đến trước một bước.

Là Lan Uyên, cười đưa cho y chiếc nhẫn: “Cho ngươi.” Vẫn là khuôn

mặt tươi cười nhã nhặn.

Xán kim đồng mờ mịt nhìn về phía tay hắn, có chút chần chừ. Khuôn

mặt tươi cười như vậy, là bao lâu chưa được thấy? Nguyên bản nghĩ muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.