HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 209


Chương 21

Một đám hỗn loạn

Vệ Đinh bị tiếng bạt tai vang dội làm giật mình tỉnh giấc, liếc nhìn

đồng hồ, đã năm giờ chiều rồi. Cậu vội vàng mặc áo quần nhảy xuống
giường, vờ như say rượu vừa mới tỉnh, lảo đảo bước ra ngoài.

Tới phòng khách, thấy A Bố đang nhảy bổ vào người Lương Băng

đánh túi bụi, còn Lương Băng thì vừa cố nhịn cười vừa dùng tay đỡ, mồm
kêu oai oái: "Bà nổi điên gì thế? Sao lại đánh tôi? Ê ê, bà mau đi soi gương
mà xem, mặt bà còn đẹp hơn bông hoa ấy... Phụt, tôi không nhịn được nữa...
chết cười mất!"

A Bố nghe xong nổi trận lôi đình, nhắm ngay mắt Lương Băng mà

tung một đấm, gân cổ rống lên: "Tên ẻo lả chết tiệt, dám cười nhạo ta à! Để
xem hôm nay ta có đánh chết mi không! Còn nữa, sao mi biết tên thật của
ta? Lại còn dám viết lên mặt? Mi điều tra ta à? Vì sao lại điều tra ta hả? Lẽ
nào mi thầm thương trộm nhớ ta? Nói mau lên! Nói mau!"

Lương Băng ôm mắt vội vàng thanh minh: "Tôi đâu có biết tên bà!

Mà cũng không điều tra gì bà hết! Tôi chỉ thích nữ sinh dịu dàng dễ thương
thôi, làm sao có thể yêu thầm bà chứ?!"

"Ý mi nói là ta không dịu dàng dễ thương?!" A Bố nổi giận nhưng lại

cười, cười đến âm hiểm khủng bố, khiến Lương Băng rùng mình ớn lạnh.
Đoạn cô nàng nhào tới, tung quyền loạn xạ.

Lương Băng ôm đầu nước mắt giàn giụa: Bà có khác gì đàn ông đâu,

moi đâu ra dịu dàng đáng yêu chứ!

Nhìn cảnh này, Vệ Đinh cười muốn vỡ bụng. Nín lặng vài giây, cố

nhịn cười, bước tới khuyên can, mãi sau mới tách được hai người ra.

Đúng lúc này lại có tiếng gào thét đầy phẫn nộ vọng ra từ phòng tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.