HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 295

Cung Nghị và Sở Hiểu Phong tuy không gặp được nhau, nhưng vẫn

thường xuyên gọi điện tâm sự. Cung Nghị hỏi Sở Hiểu Phong, tại sao triển
lãm tranh kết thúc lâu rồi mà cậu vẫn không trở lại. Sở Hiểu Phong ấp úng
không chịu nói rõ nguyên do, chỉ úp mở rằng muốn tặng anh một bất ngờ
thú vị. Cũng may Cung Nghị là người khoan dung độ lượng, tới tận bây giờ
cũng không muốn quản giáo đối phương. Sở Hiểu Phong bảo anh chờ, thì
anh sẽ thành thật mà chờ. Ban ngày đi làm, tối về gọi điện thoại cho người
yêu cho thỏa nỗi tương tư cách trở. Ngày qua ngày chầm chậm trôi đi.

Nói tóm lại, mọi người đều rất hạnh phúc, chỉ duy có một người nửa

năm nay sống rất đau khổ.

Kẻ không may đó chính là Cố An. Bởi vì tình cảm giữa cậu và Trần

Mặc tiến triển rất không thuận lợi, mà cậu lại hành xử vô cùng nông nỏi, rốt
cuộc tự đẩy mình vào ngõ cụt, thê thảm vô cùng.

Nguyên nhân sự việc bắt đầu từ ba tháng trước. Sáng hôm ấy, cậu vui

vẻ tới công ty, bước vào nơi làm việc, trước tiên cậu trêu ghẹo cô nàng tiếp
tân rồi bá vai bá cổ một đồng nghiệp khác trong thang máy lên lầu. Tâm
trạng vốn dĩ đang phơi phới, thế nhưng vừa đẩy cửa phòng làm việc của
Trần Mặc ra, thì tâm tình liền rơi xuống đáy vực, rồi từ đó về sau cũng
không kéo lên nổi nữa.

Một người đàn ông đang ngồi trước bàn làm việc của Trần Mặc cùng

thảo luận chuyện gì đó, trên mặt luôn hiện nét cười thản nhiên.

Người đó Cố An biết, là bạn trai trước của Trần Mặc.

Đã gọi là “bạn trai trước”, tức là chuyện đã qua. Thế nên ban đầu Cố

An lựa chọn tin tưởng Trần Mặc, cậu thoải mái ngồi xuống sofa, hoàn toàn
không có ý quấy rầy cuộc nói chuyện của hai người họ, hệt như khúc gỗ
ngồi im lặng một chỗ, không hề có ý định rời đi.

Trần Mặc liếc nhìn cậu, khẽ nhíu mày, mở miệng định nói rồi lại thôi,

để mặc cho cậu ngồi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.