HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 39

“Lát nữa hắn cần xe rồi.” Cố An đứng dậy, cười cười với Vệ Đinh:

“Bỏ đi, cùng lắm thì mắc nợ hắn lần này vậy. Đừng lo. Cậu không cần bỏ
tiền ra sửa đâu, hắn ta có tiền mà.”

Vệ Đinh gật đầu, thầm nghĩ nhất định phải tìm dịp báo đáp Cố An.

Sở Hiểu Phong lúc này cũng bước tới, mặt mày lo lắng, cúi đầu, tay

mân mê áo, hệt như con nít mắc lỗi: “Xin lỗi, tiền sửa xe này để tôi.”

“Không sao đâu.” Cố An xua tay. “Đừng vì chuyện này mà mất vui.”

“Xin lỗi thì được gì.” A Bố giơ điện thoại lên: “Bây giờ giải quyết

vấn đề trước đã, tôi đã gọi cảnh sát rồi.”

Vừa dứt lời, một chiếc xe cảnh sát đã dừng lại trước mặt cả bọn. Cửa

mở, một cảnh sát trẻ tuổi mang đồng phục bước ra.

Anh ta quan sát hiện trường, rồi hỏi mọi người: “Ai là chủ xe, cho tôi

xem giấy phép lái xe và chứng minh thư.”

Cả đám cúi đầu, không ai lên tiếng.

Cảnh sát lại hỏi: “Ai là người lái xe?”

Ngoại trừ Sở Hiểu Phong thì ba tên còn lại đồng loạt lùi một bước.

Cảnh sát nhìn Sở Hiểu Phong, chìa tay ra: “Giấy phép lái xe của cậu

đâu?”

Giọng nói trầm ấm, nhỏ nhẹ lọt vào tai Sở Hiểu Phong hệt như có ma

lực, từ tai xuyên thẳng đến nơi sâu nhất trong trái tim, khiến nó mãnh liệt
rung động.

Cậu ngẩng đầu lên, vừa thoáng qua liền không sao dời ánh mắt được.

Ánh dương chiếu lên khuôn mặt người kia, lớp sáng vàng nhàn nhạt

mỏng mảnh tựa lớp sa che mặt, như thực như hư. Ngũ quan anh tuấn, ngời
ngời chính khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.