HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 82

Thời tiết mùa hè cũng giống như tính khí trẻ nhỏ, lúc này lúc khác.

Trời đang nắng bất chợt nổi dông ầm ầm, hạt mưa to như hạt đậu rớt xuống
tí tách, ban đầu thưa thớt lác đác rồi dần dần nặng hạt.

Vệ Đinh ôm đầu, cong lưng cúi người mà chạy.

Mưa càng lúc càng lớn, toàn thân ướt sũng, nước mưa theo tóc chảy

xuống mặt, không sao mở mắt lên nổi. Vệ Đinh nhớ phía trước khoảng hai
trăm mét có trạm xe buýt nên càng ra sức chạy.

Chạy được vài bước thì chiếc xe thể thao màu đỏ vừa khuất dạng lúc

nãy đã dừng trước mặt, cửa xe mở ra, Thẩm Huyên ngồi bên trong quát lên:
“Mau lên xe!”

Cảm giác ấm áp lướt nhẹ qua trái tim, Vệ Đinh do dự một lát rồi bước

vào.

Xe từ từ khởi động, trong xe mở điều hòa, vừa ngồi vào, cậu bất giác

rùng mình vì lạnh.

Thẩm Huyên thấy vậy bèn tắt điều hòa, hạ cửa xe xuống một chút.

Quần áo ướt dính sát lên người khiến Vệ Đinh khó chịu vô cùng, hơn nữa
vạt áo còn đang nhỏ nước làm ghế ngồi cũng bị ướt theo.

Vệ Đinh ngại ngùng, vội cởi áo lau mặt.

Thấy Vệ Đinh thân trên lõa lồ, yết hầu Thẩm Huyên đánh ực một cái,

sau đó híp mắt tỉ mỉ đánh giá.

Người Vệ Đinh rất gầy, thân thể tựa như còn chưa phát triển hoàn

toàn, cánh tay gầy, thắt lưng mỏng mảnh. Hắn cảm giác như mình chỉ cần
mạnh tay chút thôi là sẽ bẻ gãy vòng eo kia.

Làn da trắng trẻo mịn màng, nước mưa trên tóc chậm rãi lăn xuống,

khiến da thịt tựa bạch ngọc như được tô điểm bằng những hạt ngọc sáng
bóng. Cơ ngực khe khẽ phập phồng, cực kỳ quyến rũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.