HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 121

khó mà dùng lời để miêu tả, tựa như dáng vẻ của một tiểu thư khuê tú.
Nhưng điểm nổi bật nhất của nàng ta không phải là tướng mạo yêu
kiều thoát tục, mà là một đôi hoa tai màu vàng rất lớn, vô cùng
hiếm gặp.

Nữ tử áo lục còn lại tuổi chỉ chừng mười bốn, mười lăm nhưng

trông cũng hết sức đáng yêu, xinh đẹp với đôi hàng lông mày cong
điềm tĩnh, cặp mắt hạnh lạnh lùng, khuôn mặt nhỏ nhắn, mềm
mại, chiếc mũi cao thanh tú, đôi gò má ửng hồng... Những bộ phận
trên gương mặt thoạt nhìn tưởng như không ăn nhập gì với nhau
nhưng khi kết hợp lại mang đến cho người ta cảm giác tuyệt diệu
khó tả, tựa như là cao ngạo, tựa như là u uất, tựa như là bướng bỉnh,
lại tựa như quật cường... Hai người bọn họ ngồi đó, thấp giọng trò
chuyện, dường như hoàn toàn không biết mình đã trở thành tiêu
điểm ở nơi này.

Nhật Khốc quỷ mấy năm nay không gần nữ sắc, tuy nhìn

thấy nhan sắc khiến người ta phải kinh ngạc của hai nữ tử này
nhưng cũng chẳng mấy để tâm, có điều thấy ánh mắt bọn họ
thỉnh thoảng lại liếc về phía Tiểu Huyền, sau đó thì rúc rích cười
đùa, trò chuyện, thực chẳng rõ là do nguyên cớ gì. Ánh mắt hắn chủ
yếu dừng lại trên người nam tử nọ. Người đó ngồi phía đối diện với
hai nữ tử, trên đầu đội một chiếc nón lá, đang chậm rãi uống rượu,
có điều vì gã quay lưng về bên này, lại ngồi ở chỗ thiếu ánh sáng
nên không thể nhìn rõ dung mạo.

Tiểu Huyền khẽ huých Nhật Khốc quỷ một cái, nhếch miệng

về hướng nam tử kia, thấp giọng nói: “Người kia có vẻ hơi kỳ lạ...”

Nhật Khốc quỷ cảm thấy bóng lưng này có vẻ hết sức quen

thuộc nhưng lại không nhớ ra đã từng nhìn thấy ở đâu. Nghe thấy
lời của Tiểu Huyền, hắn bèn nhìn qua phía nó, không biết nó nói
vậy là có ý gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.