HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 149

cùng vui vẻ, lại nghĩ nếu nói là Nhật Khốc quỷ dẫn mình đến đây,
cái công mời khách há chẳng phải là đã bớt đi một nửa rồi sao, vì vậy
nó tảng lờ không trả lời câu hỏi mà lên tiếng mời Thanh Nhi, Dung
tỷ tỷ và nam tử đội nón lá kia ngồi xuống. Sau đó nó khẽ ho một
tiếng, học theo khẩu khí của người trên giang hồ, nghiêm túc nói:
“Tại hạ Dương Kinh Huyền, chẳng hay phải xưng hô với các vị bằng
hữu thế nào?” Nó vốn muốn thêm cái ngoại hiệu gì đó vào đằng
trước tên mình, nhưng Doanh Bàn sơn, Thanh Thủy trấn dường như
nghe không được oai phong bằng Hàng Long sơn, Phục Hổ trấn, do
đó đành bỏ qua.

“Thằng tiểu quỷ ngươi có cái tên nghe cũng oai phong lắm.”

Thanh Nhi cười nói, đoạn trỏ ngón tay nhỏ xinh như búp măng về
phía chóp mũi mình. “Ta là Thủy Nhu Thanh, ngươi cứ gọi ta Thanh
Nhi là được.” Rồi nàng lại chỉ tay về phía nữ tử lớn tuổi hơn kia.
“Đây là Dung tỷ tỷ, phương danh là... Hì hì, tỷ tỷ chưa chắc đã
muốn nói tên họ cho ngươi biết.” Tiểu Huyền thấy Thủy Nhu
Thanh chẳng lớn hơn mình mấy tuổi nhưng lại cứ gọi “tiểu quỷ, tiểu
quỷ” mãi, trong lòng hậm hực vô cùng, nhưng chẳng rõ tại sao khi ở
trước mặt nàng nó không thể mồm mép tép nhảy, cợt nhả cười đùa
như thường ngày, vì vậy chỉ còn biết tự trách bản thân vô dụng.

Nữ tử kia khẽ đánh Thanh Nhi một cái rồi nhẹ nhàng khom người

cúi chào nam tử đeo cung, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn nhìn về
phía Tiểu Huyền, khẽ nói: “Ta là Hoa Tưởng Dung.”

“Chào Dung tỷ tỷ!” Tiểu Huyền nói chuyện với người này thì cảm

thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. “Vân tưởng y thường hoa tưởng dung

(15)

,

cái tên này của tỷ tỷ nghe hay hơn nhiều, mà tên cũng đúng như
người nữa, không giống người nào đó rõ ràng là vừa điêu ngoa vừa
không nói đạo lý nhưng lại có một cái tên dịu dàng như nước vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.