HOÀNG CUNG TƯ TRUYỆN - Trang 178

thở dốc và tiếng nức nở xin tha tội, kéo dài đến tận canh ba mới dừng
lại.Cung nhân đứng trước cửa nghe những tiếng kiều nhuyễn kia đều phải
đỏ mặt. Ngay cả vầng trăng trên cao phải xấu hổ nép mình vào sau rèm
mây.

TG :* khóc ròng* Mọi người thứ lỗi cho kẻ viết H tệ là ta đây a.Ta phải

tìm những từ ngữ tế nhị nhất để diễn tả....Thưc ra ta còn rất trong sáng
aaaaaa.....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.