HOANG DÃ - Trang 197

Anh nhìn con chim chằm chằm, cảm thấy khó hiểu, rồi nhìn về phía xa.

Con Ó lại nhảy lò cò và mổ vào cổ găng tay của anh, bắt đầu kéo và nhảy
lò cò.

“Mày muốn tao quay lại,” anh bảo con chim.
Con ó nhảy lò cò, kêu quác quác và chít chít và tiếp tục nhảy lò cò về

phía nam, về khu rừng nơi anh đã bỏ Teleri ra đi.

Roger ngồi dậy và phủi bụi trên người rồi lại lên lưng ngựa và ghìm

cương con Ả rập, cưỡi trở lại khu rừng, con ó bay ngay trên đầu anh.

Anh tự hỏi mình đang làm cái gì thế khi quay trở lại và còn nói chuyện

với chim chóc. Anh tự hỏi đó có phải là một lời bào chữa cho việc anh
không quay trở lại nhà nơi vốn dĩ là của anh không.

Vì thế anh cảm thấy thật ngu ngốc khi đi qua một quả đồi đầy cỏ mọc và

gò cương rất mạnh khiến con Ả rập dựng đứng hai chân lên rồi lùi lại phản
đối vì anh đã kéo cương quá ngớ ngẩn.

“Xin lỗi,” anh nói, vuốt vuốt cái cổ dài của con ngựa trong lúc nhìn lướt

qua thung lũng phía dưới.

Rồi anh nhìn thấy cô, nhìn thấy cô chạy trong rừng như đang bị bầy chó

ngao địa ngục săn đuổi. Một lát sau, một tốp trẻ con theo sát cô.

Anh nhìn thấy một hòn đá bay tới và cơn giận dữ của anh biến thành sinh

vật; nó hóa ánh nhìn của anh thành đỏ như máu.

FitzAlan đây!” anh hét lên, tiếng hét xông trận của anh thật mạnh và

đáng sợ, vọng xuống thung lũng như thể vọng đến từ chính Quỷ dữ. Roger
giơ nắm tay lên cao và thúc ngựa về phía trước.

Lúc ấy anh thấy cô ngã xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.