HOANG DÃ - Trang 200

Roger nhúng một miếng vải vào chiếc máng gỗ đựng nước mát lấy từ bờ

suối. Anh vắt khô mảnh vải, rồi ngồi bên chiếc nệm của cô, đặt mảnh vải
mát lên vết thương trên lông mày và hai má cô. Chúng bị sưng lên và bắt
đầu đổi màu. Nước mát sẽ làm đỡ sưng cũng như làm dịu cơn đau cho cô.
Có lẽ sẽ làm cô thức dậy.

“Teleri.” Anh nhìn kỹ gương mặt cô để tìm một vài biểu hiện tỉnh táo.

Không có gì. “Teleri?”

Chẳng có gì.
Tinh thần chiến binh trong anh vô cùng mong muốn tìm những kẻ đã gây

ra chuyện này cho cô. Cô chỉ là một thiếu nữ ngây thơ. Một người có trái
tim bao la như cánh rừng. Một người anh biết sẽ không làm đau đến một
con ruồi nhưng người ta lại ném đá vào cô như thể cô là một ác quỷ đáng
sợ.

Anh nhìn những vết rách trên hai má và vết thương gần lông mày trông

giống một vết rạch sâu hơn những chỗ khác. Hẳn nó phải làm cô đau lắm
khi viên đá ném trúng da thịt cô. Vết thương có mầu theo dấu đá in vào và
vẫn chảy máu thành dòng nhỏ rơi giọt vào tóc cô nếu anh áp miếng vải lên
đó.

Nó làm anh lo lắng, việc chảy máu cũng thế, nhưng không nhiều như vết

thương trên tai cô, đó là vết nặng nhất. Đó là vết thương làm anh sợ thực
sự. Anh đã nhìn thấy vết thương như vậy khi trước, trên người bạn anh,
Merrick.

Năm năm về trước, lâu đài Camrose bị quân phản loạn xứ Wales chiếm

đóng. Roger và Merrick cùng quân của anh đã phải đào đường hầm dưới
lâu đài để giải cứu vợ của Merrick, Clio phu nhân và chiếm lại lâu đài. Họ
đã thành công, đã phá vỡ cuộc bao vây bằng việc đào hầm.

Trông mọi chuyện có vẻ thắng lợi cho tới khi đường hầm sụp xuống

người Merrick. Những vết thương trên đầu anh không phải không giống
của Teleri. Hai môi anh trắng bệch như của cô.

Lúc ấy anh ngất đi. Suốt bao ngày bao tuần. Các quan thái y của Đức vua

cho rằng não anh đã chết, chỉ có thân thể anh còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.