HOANG DÃ - Trang 284

họ, nhưng không có ai ở đó, rồi anh đi lên những cầu thang sắt trong tháp
tới những lỗ châu mai phía trên.

Anh nghe thấy tiếng cô trước khi lên tới đầu cầu thang và dừng lại. Cô

đang nói chuyện với cha anh và nghe như thể họ đang bước lên các cầu
thang bên ngoài dẫn tới cùng những lỗ châu mai. Roger chạy hết lối lên cầu
thang nhưng dừng lại trước khi đi qua cổng tò vò.

“Cô phải nói chuyện với con trai ta.”
“Vì sao ạ?”
“Bởi vì nó yêu cô và sẽ làm mọi điều vì cô. Ta biết con trai ta. Nó là một

đứa chẳng dễ dàng, nhưng nếu nó yêu cô, nó sẽ yêu bằng cả trái tim. Nó sẽ
không làm chuyện gì nửa chừng.”

“Nếu ngài biết con mình rõ như thế, tại sao ngài lại rầy la và hạ thấp anh

ấy vậy, nam tước?”

“Ta muốn nó thành thành người đàn ông giỏi nhất. Ta không muốn nó

mắc những lỗi lầm ngớ ngẩn mà ta đã mắc.” Ông khẽ bật cười, nghe không
hề hài hước. “Lỗi lầm ta vẫn đang mắc.”

“Roger là người dũng cảm nhất và là người tuyệt vời nhất trên thế gian.”

Giọng Teleri quyết liệt trong lúc cô nói với cha anh. “Chồng của con không
phải là một cậu bé con để ngài mặc tình nhồi nắn. Anh ấy là một người đàn
ông trưởng thành. Có quyền yêu và cưới người anh ấy muốn. Anh ấy là
một hiệp sĩ. Anh ấy không phải là người hoàn hảo. Không hoàn hảo chút
nào.”

“Cô sẽ tìm nó chứ? Nói chuyện với nó? Giải quyết chuyện với những

tảng đá chứ? Cô không nên bỏ chạy.”

“Vâng, con sẽ nói chuyện với anh ấy. Lát nữa. Không phải lúc này. Anh

ấy đã làm tổn thương đến con. Anh ấy đã giấu con chuyện quan trọng.”

Cha anh không đáp lời, nhưng rồi ông có thể nói gì đây? Ngay cả Roger

cũng biết anh đã sai.

“Cô gọi ta là nam tước,” cha anh nói với cô.
“Vâng.”
“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.