HOANG DÃ - Trang 287

Carteret lắc đầu. “Không. Mẹ tôi đã chết nhưng tôi phát hiện ra ông là

người làm cho bà ấy mang bầu.”

“Điều đó là không thể. Có rất nhiều hiệp sĩ ở lại ngôi làng đó. Đó không

phải là ta.”

“Không. Đó là ông. Nam tước FitzAlan. Và tất cả xứ Wells sẽ là của tôi.

Tôi là con trưởng.”

Mắt Roger đảo về phía cha mình, tìm xem có dấu hiệu nào không. Cha

anh đang nhìn anh rồi ánh nhìn của ông lại phóng về phía Carteret.

Roger chờ đợi.
Cha anh giơ tay như thể cầu xin Carteret tha mạng cho Roger.
Roger thúc cùi trỏ vào sườn gã đàn ông. Lưỡi dao trượt khỏi cằm anh và

cắt vào vết sẹo trên cổ anh. Anh quay người đẩy mạnh, và nhẩy ra chỗ
khác.

Anh giáp mặt John Carteret. Nhưng Roger không có gươm để rút ra.
Carteret tiến đến chỗ anh, cằm hắn đanh lại và dao giơ lên cao.
“Roger! Dịch ra!” Cha anh rút dao ra khỏi thắt lưng và tiến đến chỗ

Carteret.

Nhưng Carteret co tay lại và phóng con dao.
“Đừng!” cha anh hét lên. “Đừng!” Rồi ông tiến ra trước mặt Roger.
Lưỡi dao đi thẳng vào ngực ngài nam tước.
***
Teleri nghe tiếng nam tước hét lên. Cô chạy trở lên những bậc thang đá

bên ngoài tới lỗ châu mai. Ở đó trong bóng tối, cô thấy Roger đang đấu tay
đôi với một người đàn ông tóc sẫm màu, John Carteret, một trong các tùy
tùng của anh.

Cô nhìn xuống.
Nam tước đang nằm trên đá, cong người lại trong vũng máu. Cô quỳ

xuống và nâng đầu ông trong tay mình. Cô có thể nghe thấy âm thanh và
tiếng hét của những người đàn ông chạy lên cầu thang và băng tới lỗ châu
mai.

Bỗng nhiên những người lính vũ trang nhà FitzAlan túa ra khắp mọi nơi.

Cô quay người lại khi họ kéo John Carteret đi. Hắn đang cười sằng sặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.