HOANG DÃ - Trang 93

lấy đi nhiều hơn cả giọng nói và sự kiêu hãnh của anh.

Nó đã che mắt anh.
***
Đến lúc đương đầu với quái vật.
Teleri cầm chiếc giỏ lên và luồn tay vào quai. Cô bước đôi chân trần qua

nền đất ấm và qua góc lều, rồi đứng ở ngưỡng cửa mở, quan sát.

Lúc này anh đang ngồi trên chiếc ghế của cô, bàn tay siết chặt cây nạng

gỗ đu đến độ khớp xương trắng bệch.

Trông anh như thể muốn giết cả thế giới.
Ý nghĩ vụt qua đầu là có lẽ cô không nên cởi trói cho anh.
Để cầu may, cô bẻ một cành hương thảo từ bó thảo mộc và đứng kiễng

chân, với lên. Hương thảo sẽ đuổi ma quỷ đi nếu treo gần cửa, nên cô nhét
nó vào khe nứt trên khung cửa. Cô nghĩ cẩn trọng không thể gây hại gì, vì
cô không mang gậy hay cây chĩa mà chỉ có bản năng cùng lòng tin mù
quáng.

Dường như anh không nhận ra cô đứng đó. Đôi mắt và ý nghĩ của anh

đang chu du đến nơi nào xa xăm, rất xa.

Cô hít một hơi thật sâu rồi bước vào trong. Cô để cái giỏ tuột từ cánh tay

xuống bàn tay. Cô cầm quai giỏ đu đưa tới lui, bí mật lấy đà.

Cô nghĩ mình có thể đập anh bằng cái này nếu anh không giữ lời hứa và

tấn công cô.

Nhưng anh không làm thế Anh ngước lên và có vẻ thực sự ngạc nhiên

khi thấy cô ở ngay đó. Anh không cố gắng cất tiếng mà nhìn cô bằng đôi
mắt tò mò kỳ lạ, không đe dọa, cứ như thể anh mới nhìn thấy cô lần đầu.

“Chiếc nạng được việc chứ?” cô nói, bởi im lặng còn tệ hại hơn mẩu đối

thoại một chiều và có vẻ dớ dẩn này.

Anh gật đầu.
“Thế tốt lắm.” Cô đi qua chỗ anh, nhưng không quá gần, và đặt chiếc giỏ

lên bàn, nhặt lấy các cành thảo mộc rồi băng tới một chiếc hòm gỗ chạm trổ
và kéo một cuộn sợi lanh màu nâu vàng nhạt ra.

Cô quấn sợi dây quanh bó thảo mộc, nhận thấy rất rõ cái nhìn của anh

dõi theo từng hành động của cô. Đôi mắt anh như lửa đang lan trên lưng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.