HOÀNG ĐẾ CÀNG MUỐN CƯNG CHIỀU NÀNG - Trang 119

Tiết Tĩnh Xu khẽ nhíu mày nói: "Nói chuyện hay lắm, oai phong của

muội đều thể hiện cho muội muội xem? Chỉ một con thỏ mà cũng đáng làm
vậy à?"

Tiết Tĩnh Uyển bĩu môi không nói lời nào.

Thất cô nương nhìn trái nhìn phải rồi kéo tay Liễu Nhi hỏi: "Liễu Nhi

tỷ tỷ, tỷ truyền bí quyết cho ta đi. Làm thế nào mới nuôi được con thỏ to
như thế?"

Liễu Nhi cười nói: "Có bí quyết gì đâu chứ. Ngươi cho nó ăn thật

nhiều không phải là được rồi sao? Cũng không cần cho nó ăn cái gì ngon,
lấy lá rau còn thừa, dây khoai lang, bí đỏ già, cái gì cũng được, rửa sạch sẽ
rồi lau khô nước, nếu không nó sẽ bị tiêu chảy đấy."

Thất cô nương nghe xong chợt nói: "Thì ra chỉ cần ăn những thứ này

là được rồi. Ta sợ thỏ con không ăn no nên cho nó ăn cơm, kết quả cả ngày
nó chẳng ăn một miếng nào."

Liễu Nhi vội nói: "Đồ ăn đã nấu rồi cũng không được cho nó ăn, thỏ

con tuy được nuôi tốt nhưng dạ dày yếu lắm, cho nó ăn những thứ ta vừa
nói là được rồi."

Thất cô nương gật đầu, bội phục nói: "Liễu Nhi tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại."

Liễu Nhi cười cười không nói gì nữa.

Tiết Tĩnh Xu cũng cười theo, nàng biết Liễu Nhi đang chờ để ăn thịt

con thỏ, sao không thể dụng tâm nuôi dưỡng? Nếu nuôi thỏ gầy thì nàng ăn
cái gì?

Nàng thấy Tiết Tĩnh Uyển vẫn cúi đầu mất hứng như cũ nhưng cũng

không ra an ủi nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.