HOÀNG ĐẾ CÀNG MUỐN CƯNG CHIỀU NÀNG - Trang 141

không cho người đi báo cho Đại tỷ tỷ... Bọn họ... Sao bọn họ lại bợ đít nịnh
bợ như vậy chứ?"

"Suỵt..." Tiết Tĩnh Xu nhẹ nhàng lắc đầu, "Uyển bát, chuyện này muội

tự biết là được rồi, lần sau không cần nói lại nữa."

Tiết Tĩnh Uyển cúi đầu không lên tiếng, mãi đến lúc sau mới vâng một

tiếng.

Tiết Tĩnh Xu thấy nàng rầu rĩ không vui thì nói thêm: "Đừng nghĩ về

chuyện này nữa. Muội còn chưa đi thăm Lục muội muội đâu, chỗ đồ ăn này
ta cho muội một gói làm lễ vật, muội đi xin lỗi muội ấy đi. Mai lại đến chỗ
ta chơi, đi đi."

Nàng đi rồi, Tiết Tĩnh Xu thất thần nhìn chậu than lóe lửa đỏ, rồi chợt

lên tiếng: "Nàng bất bình thay ta, nhưng nàng lại không biết rằng người
trong phủ thấy ta thế nào hay đối xử với ta ra sao ta cũng chẳng quan tâm
đến."

Liễu Nhi đến bên người nàng sau đó Tiết Tĩnh Xu giữ chặt tay nàng:

"Nói ta vô tình cũng được, vô nghĩa cũng tốt, cha mẹ sinh ra ta, Tiết phủ
nuôi ta, phần ân sinh ân dưỡng này sau này chắc chắn ta sẽ trả lại. Nhưng
ông bà nội lại ôm tâm tư khác như trông cậy vào ta mưu đồ tương lai của
Tiết phủ phát triển thì sợ là không thể rồi. Ta không có bản lĩnh lớn như
vậy, không thể làm cái thang để bọn họ trèo cao."

Liễu Nhi khẽ nói: "Tiểu thư, người đừng nghĩ nhiều nữa. Người ngoài

nói thế nào thì có liên quan gì đến chúng ta đâu? Chúng ta không thẹn với
lương tâm mình là được rồi."

Tiết Tĩnh Xu gật đầu sau đó thở dài nói: "Em nhờ Vân Hương nói với

phòng bếp một tiếng. Tối ta ăn một bát cháo là được rồi, chiều nay ăn nhiều
nên vẫn chưa đói."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.