HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 104

chủ nhà hiếu khách đường xa lưu lại trong đêm. Thông qua vài câu chuyện
xã giao, chủ nhà đã kể về vương triều của nữ chúa, bà vừa độ tuổi trăng
tròn, chẳng những giỏi về thi phú mà còn am tường cung kiếm, ngày hai
buổi luôn có mặt ở huấn trường, khắc phục gian khổ luyện tập cùng binh sĩ.
Nghe quá tò mò, thương khách âm thầm lặng lẽ bán hết hàng, dành thời
gian tham quan huấn trường rút kinh nghiệm.

Vừng dương vừa vươn lên khỏi đỉnh đồi, chàng thanh niên đã đàng

hoàng trên lưng con tuấn mã, cùng với một số người yêu thích võ thuật tiến
vào bãi tập giữa thảo nguyên mênh mông. Để mắt theo dõi bên này luyện
voi, bên kia tập ngựa, ở giữa là từng đội binh nối tiếp nhau thao diễn kiếm
cung. Tầm nhìn xa đã bám sát một hương sắc khó bề trộn lẫn trong đội
quân nữ, trông trẻ trung rạng rỡ như vừng hồng vừa khoe sắc thắm ở đằng
đông. Nàng cầm thanh bảo kiếm gọn gàng y phục theo phong cách võ biền
hoàng gia. Lời chủ nhà kể về nữ chúa cũng tái hiện trong trí nhớ để so sánh
với người từ thực tế, thì quả không sai! Cả tháng chia tay bè bạn xa rời sân
võ thuật, thấy bãi tập khó bề rút mắt, hay vì bóng dáng yêu kiều hòa lẫn vẻ
uy nghiêm kia đã khơi dậy trong lòng từng đợt sóng xôn xao. Niềm khao
khát muốn làm huấn luyện viên lại cuộn trào trong lồng ngực, chàng thu
tầm mắt về quanh mình, thấy ông cụ tuổi đã cao mà vẫn mê thao trường ư?
Thoáng nghĩ, xuân thời hẳn cũng là vị quan mẫu mực kiên trung, Thơm rời
khỏi ngựa tiến đến gần cúi mặt, kề tai mà chỉ nói trổng không:

-Ô kìa! Nàng đứng đầu đội quân nữ là ai mà đẹp tựa hằng nga giáng

thế?

Chợt nghe, ông cụ vừa hất mắt qua đã cuốn cái nhìn vào một trang anh

kiệt, thì ngưỡng mộ bắt chuyện ngay:

-Tráng sĩ từ đâu đến, mà không biết nữ chúa Lam Kiều?

Thơm phớt lờ những tia nhìn muốn hiểu về mình theo câu hỏi của ông

cụ, miệng lưỡi trở nên lém lỉnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.