HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 119

-Bệnh tình của ông cụ không thuyên giảm, cũng bởi quá lo cho con

đơn côi cô độc trong tình đời. Nếu Anh Xuân vâng lời cha dạy và lấy được
người như nguyện, chẳng phải là liều thuốc hữu nghiệm chữa bệnh tâm lý
cho người già ư?

Nghe bùi ngùi trong dạ, Anh Xuân tự vấn mình: nếukhông vâng lời

cha dạy, chưa biết điều gì sẽ xảy ra? Và nếu thực hiện được mộng ước của
cha, thì một ngày nào đó gặp lại đồng môn có còn ý nghĩa gì đâu? Hình ảnh
Hồ Thơm lại chập chờn trong trí nhớ, khó bề loại bỏ ra ngoài tâm linh…
Bỗng giật thột bị bạn thúc vào hông đau điếng, muốn biết ý kiến của mình
ư? Dù chưa tìm được lời giải đáp có nên chăng, Anh Xuân vẫn phải lấp
khoảng trống:

-Nhã Xuân nhất định phải đến với hội chiêu anh đúng hẹn chử? (Chờ

mái đầu khẽ gật, cô bạn buồn hiu nói tiếp): Nhớ báo với lớp trưởng, vì cha
ốm nặng nên tớ đành chậm bước đến sau.

Nghĩa là nỗi băn khoăn kia đã đươc hóa giải rồi ư? Chưa biết ủng hộ

bạn bằng cách nào cho có hiệu quả, thì nàng đã vội đứng lên chạy về bên
cha. Chuyện của người ta mà Nhã Xuân cũng nghe tâm tư mình xáo trộn,
nôn nao thúc giục đi tìm quân sư, trình bày lại yêu cầu của Bùi Công đối
với con gái. Cao Hiến chau mày ngồi nghe hết câu chuyện kể, thì nét mặt
giãn theo mái đầu gật mạnh. Thầy hướng dẫn trò hợp bạn cùng bàn kế
hoach, mỗi người một tay khẩn trương giúp Anh Xuân thực hiện yêu cầu
của cha.

*

Chẳng mất nhiều thời gian, thượng đài trương biển: TỈ THÍ CHIÊU

THÂN mọc lên giữa sân rộng trước nhà Bùi Công, đưa tin đồn đại xa gần
đều hay. Anh hùng khắp nơi trong thiên hạ hội về đất võ, xôn xao bàn tán
về người con gái tài sắc lưỡng toàn. Nàng mồ côi mẹ, tảo tần xuôi ngược
nuôi cha mà vẫn thông minh xinh đẹp, côn quyền tinh luyện chẳng nhường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.