HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 118

-A ha, cha nói nghe hay quá, đúng là người đã trải nghiệm với đời chứ

chẳng lẫn lộn tí nào!(vừa reo vui đã phải sa sầm nét mặt) Nhưng phải có
thời gian để con chọn bạn, chứ không thể nóng vội được đâu!

Ông nghiêm sắc mặt nói rõ về mình, rồi vẽ đường:

-Cha không đợi được nữa! Nhân ngày hội chiêu anh sắp tới, con cũng

mở hội: “Tỉ thí chiêu thân”. Trang kiếm khách nào đánh bạt thanh gươm
của con, người đó xứng đáng được cùng con gầy duyên can lệ! Con chẳng
đã từng nghe nghề nào yêu nghiệp nấy ư? Nhưng không chờ cơ hội được,
thì ta phải tạo điều kiện vậy.

Nghe đường đột ngoài sức tưởng tượng, con gái luận lại:

-Điều đó, nếu không phải là công chúa, thì cũng tiểu thư đài các mới

dám nghĩ đến chuyện gieo cầu chứ cha?

Ông cụ gật đầu, khó che giấu điều trắc ẩn trong tâm tư vẫn phải nói:

-Thực ra con cũng là một thiên kim tiểu thư, nhưng sự thế đảo điên

tình đời đen bạc đã làm cho cha con ta phải rơi khỏi đài cao. Bây giờ ở
dưới vũng sâu, ta cũng phả vươn lên sao cho phù hợp với quy luật bất biến
của tạo vật chứ? Thôi đừng băn khoăn nữa, hãy làm theo lời cha dạy, con sẽ
gặp được người như nguyện!

Bị ông già tấn công dồn dập, con gái khó biện minh cho mình, đứng

lên chạy biến sang nhà bên cạnh, kể lại chuyện vừa diễn ra giữa hai cha con
cho bạn nghe. Quá bất ngờ trước một sáng kiến xưa nay chưa từng có ở quê
mình, nhưng trong lòng của Nhã Xuân cũng rộn theo niềm vui mới: Cầu
cho Anh Xuân đi lấy chồng, cái nhìn của Hồ Thơm không còn tập trung
vào một đối tượng nữa, thì biết đâu sẽ chia sẻ sang mình. Thoáng nghĩ, cô
bạn tích cực góp lời tham gia tranh luận ý kiến của Bùi ông và cho rằng:
người cao tuổi mà không lẫn lộn tất phải trải nghiệm chín chắn. Nhã Xuân
giục bạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.