HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 137

Hôm nay cũng thế! Chợt phát hiện Anh Xuân từ xa đi tới, theo sau là một
thanh niên hùng tráng gọn gàng kiếm cung, con óc liền quay nhanh qua
nhiều sợi nhớ về cô bạn đa tài, cả trong lĩnh vực tuyển chọn chồng cũng rất
độc chiêu. Cô chủ đang sôi nổi trong nhiều câu chuyện kể không được
người đối diện chú ý, liền quay mắt dõi cùng phương, thấy Anh Xuân đi
trước dẫn đường Quang Diệu. Hẳn là họ đã trở thành vợ chồng rồi ư? Đúng
vậy! Ngày đó, mình vội về với hội chiêu anh, không chờ xem kết quả của tỉ
thí chiêu thân, cô cũng quả quyết kêu lên:

-Kìa, Anh Xuân, anh Diệu! Ồ, hạnh phúc quá bất ngờ! Nay hai anh chị

nhàn du săn bắn ôn lại kỷ niệm xưa, hay tụ nghĩa vậy?

Bước chân vẫn âm thầm lặng lẽ phớt lờ câu hỏi của bạn để lòng bồi

hồi xúc động, rót vào người tình hụt bằng cái nhìn khó diễn tả. Rồi quay
sang Nhã Xuân trong lòng mường tượng hẳn là họ đã trở thành đôi sơn ca
múa hót chuyên cành nơi rừng vắng. Một nỗi buồn vu vơ lại len lỏi vào hồn
khó bề vồ vập, Anh Xuân đi luôn vào ghế bên trong ngồi xuống cạnh

Nguyễn Huệ, đưa tay qua nắm lấy bàn tay Nha Xuân. Hai cô rầm rì kể

lại chuyện của chuỗi ngày qua. Huệ vẫn không rời ánh mắt dò xét một
trang anh kiệt từ xa đi tới và đã tiến đến gần, thì đứng lên bắt tay mời ngồi
theo lời thán phục:

-Anh Xuân quả là cô bạn tài danh có một không hai, chớp nhoáng đã

tuyển chọn được một vị hôn phu mẫu mực hơn người. Ở trên đời này dễ có
mấy ai ước mơ mà thành sự thật. (Rồi quay sang bạn): Nào đã phỉ nguyền
mơ ước chưa?

Thoáng chút ngượng ngùng, cắt lời tâm tình cùng bạn, Anh Xuân quay

nhìn người hỏi, đáp lời có ngụ ý:

-Nhưng đâu có bằng đôi bạn Huệ- Xuân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.