HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 176

Sau đó, kiến thông tin nhanh, đục khoét hết mỡ, để lại tám chữ trời

ban chiếu chỉ xuống trần gian, cung mạng quân thần rơi vào hai anh em nhà
Tây Sơn. Lá già rơi rụng, gặp nước cuốn trôi từ miền cao đưa tin đi khắp
chốn. Những ai gặp được chiếc lá ấy, đều trân trọng đưa về làng bàn tán
xôn xao. Tiếp đó, anh em Huệ- Nhạc đi đến đâu cũng được nhân dân tiếp
đón nồng hậu. Nhiều thanh niên tới tuổi đi lính không còn trốn tránh nữa,
hăng hái tìm đến Sơn trại xin gia nhập nghĩa quân ngày càng đông.

*

Một lần, Huệ-Diệu đi chiêu hiền trở về căn cứ, có chàng tân binh tình

nguyện theo cùng. Cả ba đều thong dong thơi thả dưới trời chiều. Từ trong
bìa rừng, một toán lục lâm nhảy ra, đón khách bộ hành qua lại và đã phát
hiện: hai tay lực lưỡng đang sóng bước theo nhiều câu chuyện tâm tình
không muốn dứt, theo sau cũng là thanh niên nhưng kém cõi hơn về thể
lực. Cả ba đều mỏng lưng, gọn gàng khăn túi. Tuy thất vọng, nhưng tên đầu
đảng cũng ngứa nghề, nhảy ra thả nhẹ một cú vào hông.

Đau điếng, chàng tân binh quay lại ấu đả ngay, vừa phản ứng đã phát

hiện một con người đô khỏe khác thường, đứng sừng sững cười sằng sặc
như cho phép mình đánh vô tư ư?

Thoáng nghĩ đã thấy nét mặt tên đầu đảng đổi thay bất ngờ bừng bừng

lửa giận, chàng ta hoảng sợ cho những cú đấm như trời giáng sẽ rơi vào
người, liền cúp đầu xuống, giơ hai tay lên cao kêu van:

-Cho em xin lỗi sư huynh!

Vẫn cái cười sằng sặc không thay đổi, tay đầu đảng ngông ngang nói:

-Chẳng có huynh đệ gì cả! Đã là thương gia qua lại đoạn đường này,

tất phải biết danh ông Dõng, xì tiền mải lộ ra đây rồi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.