HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 269

ngây thơ xinh xắn đáng yêu làm sao. Huệ liền chất vấn anh bằng hàng lọt
những câu hỏi, khẳng định:

-Một Ngày nào đó, tư tưởng phò đông cung triệt tiêu, thì chuyện lòng

của con gái mình huynh tính sao? Thọ Hương sẽ chạy theo kẻ đối địch với
phụ thân mình, hay đoạn tuyệt chồng? Đằng nào cũng không kém phần
quan trọng! Sao anh nỡ đẩy con gái mình, một tâm hồn vô tư trong sáng,
vào cảnh tình éo le phức tạp như vậy?

Hơi bối rối đôi chút, Nhạc lấy lại phong độ trấn an em, luận giải rỏ

ràng:

-Phàm là tướng khi cầm binh ra trận thì phải dụng kế: Kế trá hàng , kế

mỹ nhân đâu phải là chuyện hiếm xưa nay? Đã là con nhà tướng thì không
thể đứng ngoài cuộc chiến. Đây là trận chiến cần thiết để cho con gái ta thử
thách!

Nghe chẳng xuôi tai, Huệ lên giọng phản bác lại:

-Kế mỹ nhân ư? Lạc hậu lắm rồi! Ta đang đấu tranh đem lại công bằng

xã hội, thì sao lại để phái yếu che chở cho ta chứ? Đó là một lẽ! Còn trong
tình huống này cần chi phải dụng kế mỹ nhân, mà đó là một sự tự
nguyện…(Huệ vội vàng dùng tay đậy miệng mình, không cho những lời lẽ
chẳng khiêm tốn bay ra, lắng giọng nói tiếp): Khi đã xúc phạm đến con tim
yêu, thì hậu quả không dễ đo lường đâu nhé!

Nghe nao núng trong lòng, nhưng uy tín của một đại tướng quân đâu

dễ đổi thay, Nhạc cầm tay em thân mật tâm tình, nhỏ giọng khuyên giải.
Huệ đành câm miệng, nhưng trong lòng cứ day dứt mãi, vì chậm bước đến
sau không can ngăn được anh, mà buồn thương cho tương lai của cháu.

Đối với Lam Kiều lúc bấy giờ, tình và cảnh đang hòa quyện ở trong

lòng, nàng chẳng thể không liên tưởng ước mơ: Giang sơn gấm vóc sớm
thu về một mối, cho hai dân tộc Kinh-Chàm có được một ngày vui bất tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.