HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 323

Sau đại loạn Tây Sơn nước mất nhà tan, chúa Nguyễn hai đời kế tục đều bị
giết. Con vừa tròn mười sáu tuổi chưa biết xoay trở bằng cách nào để tồn
tại, xin Đức cha thí ân cứu giúp!

Ánh nói dứt lời, thì khóc sướt mướt không đành. Cha sứ người Pháp,

tên là Bá-Đa-Lộc sấp sỉ ngũ tuần, dồi dào kinh nghiêm trên bước đường
hành đạo qua các nước bán đảo Đông Dương, ông nhận thấy. Ánh tuy còn
ít tuổi nhưng thông minh lanh lẹ, liền nảy ra ý nghĩ: ta phải giúp đỡ chàng
trai hoàng thân quốc thích này nối lại nghiệp vương sẽ dễ bề truyền đạo
trong tương lai, nhưng trước mắt là lập cầu nối cho nước Pháp có điều kiện
can thiệp vào xung đột chính trị ngày càng căng thẳng ở Đông Dương.
Người Pháp sẽ đặt chân viễn chinh vào miền Nam nước Việt, làm bàn đạp
tận công Đông Dương. Cùng với tư duy, ý nghĩ lưu Ánh ở lại để có điều
kiện gần gũi tâm tình cũng đang thúc giục, ông nói:

-Cha là người tu hành đi truyền đạo thì chẳng thể không cứu giúp

chúng sinh khi lâm nạn! Tạm thời con cứ ở đây cải trang làm con chiên ẩn
náo, thư giãn kể rõ nội tình. Cha hứa sẽ giúp đỡ hết mình cho con khôi
phục lại nhà Nguyễn, chứ không thể bất công như thế!

Ánh cảm động tức tưởi khóc theo lời thành khẩn:

-Nếu được Đức cha thí ân dạy bảo, con nguyện làm đứa con trung hiếu

lưỡng toàn!

Đức cha nhiệt tình hứa, gần xa khuyên giải Ánh yên tâm ẩn náo chờ

thời.

Chẳng bao lâu, quân Tây Sơn tuần tra nghiêm nhặt nhà thờ. Ánh

không dám hiện nguyên hình mà phải cẩn vào nơi cẩn mật, Cha sứ sai hầu
cận đem thức ăn nước uống mỗi ngày.

Tình hình chung mỗi lúc càng căng thẳng khó bề bảo mật choÁnh,

Đức cha liên hệ đám tàn quân Nguyễn, đưa Ánh ra vùng ven biển, nơi xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.