HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 420

HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG

Nguyễn Thu Hiền

www.dtv-ebook.com

Chương 16

Hữu Chỉnh ấp ủ trong lòng một ý nghĩ không trong sáng, ra đến Nghệ

An không cho thuyền đậu ở bến cảng, mà chui rút nơi ven bờ, lần dò vào
xóm vắng: cùng ăn, cùng ở, cùng làm và tâm sự với dân vạn chài. Mình là
tướng của Tây Sơn, nhận lệnh chủ soái Nguyễn Huệ đi phòng gian bảo mật,
giúp dân an cư lạc nghiệp, kết hợp tuyển binh luyện tập phòng dịch. Tầng
lớp thanh niên cảm thấy khó trốn tránh thời cuộc, nghe danh Tây Sơn tiếng
tăm lừng lẫy, háo hức gọi bảo nhau đầu quân luyện tập chuyên cần. Chẳng
bao lâu, Chỉnh mở rộng quyền kiểm soát ra khắp huyện Phúc Châu, mộ
hằng nghìn quân, mà còn tiếp tục tuyển dụng không ngừng.

Một hôm hai người bạn cũ gặp lại, họ mừng rỡ ôm choàng réo gọi tên

nhau, rồi hỏi chuyện:

-Quý Châu dạo này sức khỏe thế nào, ở đâu mà im hợi lặng tiếng vậy?

Ông khách tập trung cái nhìn vào bạn chẳng mấy thiện cảm, bởi đã

từng ôm ấp trong lòng một ý tưởng trung quân không phò hai chúa, nhưng
rồi cũng thành thật tâm tình:

-Mình là lính của Huy Quận mà? Ông ấy bị hại thì đâu còn nề nếp kỷ

cương nữa mà phò ai cho toàn mạng, chứ đừng nói chi đến việc ích nước
lợi nhà. Nỗi lo ấy khiến cho mình phải ngán ngẩm tất cả lui về miền hương
dã và đã ngủ yên nơi bàn thạch thì nào ai biết đến! Còn Hữu Chỉnh thì sao?
Hẳn đã được chúa Tây Sơn ưu ái và tin dùng chứ?

Hơi chựng lại trong tư duy đôi chút, Hữu Chỉnh lựa lời nói xuôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.