HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 421

-Sự thật, ông bạn đã biết, lúc ấy mình đâu còn chỗ để dung thân trên

đất Trịnh, nên đã đánh liều theo chúa Tây Sơn. Khi có điều kiện chẳng thể
không tìm cho mình một cơ ngơi để được an cư lạc nghiệp, nên đã về đây.
Giờ thời cuộc đổi thay rồi, Quý Châu có suy nghĩ gì?

Ông khách buồn buồn kể tiếp về tâm sự của mình:

-Đôi lúc cũng nghĩ: đã là kẻ sĩ sinh ra thời đại nào thì phải chấp nhận

lịch sử của thời đại ấy. Mình trở lại Thăng Long thăm dò và thấy, đó là một
sự thay thang không đổi thuốc! Một căn bệnh của thời đại đâu dễ chữa trị?
Tình hình cũ lại nổi lên như một mớ bòng bong khó bề tháo gỡ, nên đành
buông xuôi.

Nhìn ông bạn nói dứt lời thì lắc nhẹ mái đầu tỏ vẻ ngao ngán, Hữu

Chỉnh nghe lòng nôn nao muốn biết chuyện ở Thăng Long, hỏi tới:

-Thế nào? Vua Chiêu Thống lên ngôi đã ban chiếu thâu dụng hết nhân

sĩ Bắc hà, thì kỷ cương phép nước cũng sẽ nhanh chóng đi vào nề nếp chứ
lo chi?

Mái đầu lại lắc, Quý Châu nói rõ:

-Trịnh Bỗng, con nhà bác của Trịnh Tông không đành mặc nhiên trước

ngôi chúa trống vắng, nhỏ to bàn với một số quần thần tin cẩn nhấc mình
lên ngôi chúa. Hiểu được âm mưu của nhà Trịnh, vua Chiêu Thống không
thể nào bằng lòng tiếp bước đ theo con đường của vua cha, nên đã lệnh cho
quần thần chống đối quyết liệt, không để Trịnh Bỗng lập lại nhà chúa.
Nhưng sức yếu thế cô, khó bề căn cản những võ tướng đã có tên tuổi của
nhà Trịnh như: Hoàng Phùng Cơ, Đinh Tích Nhưỡng…Nhưỡng từng tự haò
mình là con nhà dòng mười tám đời làm Quận công phò chúa, giờ chẳng
thể không tung hoành với nhà chúa và đã quyết định, lệnh cho ba quân
canh phòng nghiêm nhặt trong thành ngoài phủ, phò Trịnh Bỗng lên ngôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.