HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG - Trang 9

Trở lại thấy thầy vẫn vác quần áo khô, mình trần, thả những bước chân

chắc nịch trên con đường về, anh ái mộ lẽo đẽo đi theo tâm tình muốn biết:

-Chúng con, cả thảy đều đã ngon giấc, chợt nghe trương tuần thúc

kẻng báo động có cướp thuyền trên bến sông, bật dậy chạy bán sống bán
chết mà vẫn chậm bước tới sau. Còn Thầy đang giữa đêm làm gì ở đó, mà
kịp lúc ra tay nghĩa hiệp?

Thoáng lựa chọn trong tư duy, vẻ mặt trở nên buồn hiu, Cao Hiến đáp

lung khởi:

-Chuyện đài không thể có đôi lời trong chốc lát!

Nghe thế lòng muốn hiểu về thấy mỗi lúc càng căng đầy trong lồng

ngực mà chưa biết mở đầu bằng điều chi, anh biện âm thầm lặng lẽ, bước
theo. Để sự yên tĩnh lắng sâu trong tư duy của người ôm hoài bão lớn lao đi
vào miền đất mới, hy vọng là sẽ định hướng bước đi lịch sử trong đám môn
đệ của mình.

Sự thực, Cao Hiến đã dồn hết niềm tin vào một nhân vật trẻ khỏe, linh

hoạt, giao tế rộng rãi này. Tuy học hành không chuyên thâm chu đáo nhưng
tư chất rất thông minh, khó bề trộn lẫn trong đám môn đệ của mình. Những
tưởng đó sẽ là dòng chảy luân lưu từ ta truyền lại, tiếp sức cho ước mơ này
trở thành hiện thật. Nào hay tới tuổi trưởng thành, người thanh niên ấy
chẳng những sớm đeo mang gánh nặng vợ con, mà còn nhận thêm cái chức
biện lại xoàng xỉnh ở trong làng, không chủ tâm đến việc phát triển khoa cử
tài năng hiểu biết hạn hẹp, thì lấy đâu ra khát vọng tiềm tàng vươn lên. Ông
lo sợ, cậu biện cũng sẽ tiếp tục dẫm lên con đường mòn mà bao kẻ phàm
phu tục tử khác đã đi qua.

Thời gian chẳng ngừng trôi, sự sống luôn vận động phát triển theo

nhiều chiều hướng khác nhau, nhưng không đánh mất đi tính hệ thống của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.