HOÀNG ĐÌNH - Trang 1034

Trần Cảnh nhìn người kia, giống như nhìn những sinh linh tới hỏi đạo

khác, không hề có chút kinh ngạc, trầm tư một lúc, trả lời:

- Vạn vật sinh linh có xuất thân và pháp lực cao thấp khác nhau, nhưng

nếu muốn định nghĩa thế nào là thần, tiên, ma, linh, đương nhiên không thể
dựa vào pháp lực hay xuất thân để phân chia, mà là dựa vào hành vi ứng xử
của sinh linh đó. Thần đại diện cho sự che chở, tiên đại diện cho sự tự do,
ma đại diện cho bản thân, linh đại diện cho bản tính. Nhưng đây chỉ là cái
nhìn của ta mà thôi, người khác phân biệt như thế nào ta không biết.

- Vậy ngươi cảm thấy ta là cái gì?

Người giống như một luồng khói đen kia hỏi, giọng nói lạnh băng.

Trước lúc kẻ này nói chuyện, Trần Cảnh vẫn yên lặng, nhưng sau khi kẻ

này vừa hỏi dứt lời, mắt hắn lóe sáng, nhìn chằm chằm vào làn khói đen
ngưng kết thành người kia, lạnh lùng đáp trả:

- Ngươi là oan hồn truyền thế, ma niệm dị vực.

Trong lúc nói chuyện, một luồng ánh sáng từ trong miếu Hà Bá phóng

thẳng vào trong khói đen. Làn khói như không kịp né tránh, luồng sáng
chiếu lên nó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, khói đen tán đi, trên mặt
đất chỉ còn lại một bãi máu.

Chúng sinh linh sợ hãi, không dám tới gần khu vực kia.

Lập tức liền có một sinh linh hỏi:

- Hà Bá gia, sao ngài biết nó là ma, sao biết là nó đến từ dị vực?

Trần Cảnh đáp:

- Ta từng đi qua cõi âm, có thể cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo của

nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.