HOÀNG ĐÌNH - Trang 1079

- Nói đến cùng còn là đạo trưởng có ân với ta. Năm đó, nếu không phải

đạo trưởng trả lại chiếc trâm gỗ tím, chỉ sợ ta đã sớm là một vong hồn dưới
Âm phủ rồi.

Trần Cảnh nhìn Tàng Khảm mà nói.

- Ha ha, hóa ra là vậy. Đáng tiếc bần đạo đã quên những chuyện trước

kia, nếu Hà Bá gia muốn báo ân thì chỉ cần tính một quẻ rồi lưu lại tiền quẻ
ba lượng là được.

Tàng Khảm thản nhiên đáp, cũng chẳng có biểu cảm nào đặc biệt, cứ

bình thản nói với giọng vô cảm, so với trước kia giống như là hai người
hoàn toàn khác nhau, mọi thứ lúc trước dường như chẳng có quan hệ gì với
lão.

Trần Cảnh lại cực kỳ chăm chú nhìn vào mắt lão, mà lão cũng trực tiếp

đối diện với Trần Cảnh. Sau một lát, Trần Cảnh đột nhiên nói:

- Ta thấy trên không trung của tòa thành này mơ hồ có khí đen bốc lên,

mà trên mặt của những người trong thành dường như có chút xanh xao.
Đạo trưởng thử tính xem vận mệnh của hai mươi vạn sinh linh trong thành
Bá Lăng này là như thế nào?

Sau khi vào thành, Trần Cảnh mới phát hiện mấy điểm này. Thực ra lúc

hắn chưa vào đây thì đã cảm giác được thành này giống như mục nát hết
rồi. Vào đến trong thành, tất cả mọi thứ đều rất bình thường, nhưng hắn vẫn
nhận ra hai điểm đáng ngờ kia.

Tàng Khảm đạo nhân mở ra bát quái trên bàn rồi nói:

- Thành tâm mới linh nghiệm, càng thành tâm thì sẽ càng tính được

nhiều.

Lão nói xong bèn ra hiệu Trần Cảnh đặt tay lên bát quái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.