HOÀNG ĐÌNH - Trang 1089

theo oán độc. Nó bất chợt nổi giận mà há mồm gầm lên một tiếng, khiến
tâm thần Trần Cảnh chấn động, trong lòng tự dưng dâng lên ý nghĩ oán
hận, cảm giác mọi thứ trên thế gian đều đáng giận, đáng trách. Hắn hoảng
hốt, không ngờ tiếng gầm của con quỷ kia lại có thể đánh thức lời nguyền
rủa đang bám trên linh hồn mình.

Trong khoảnh khắc con quỷ lao ra từ quỷ tỷ, cả tòa đại điện cũng chợt

biến ảo, mọi thứ ở đây trở nên vặn vẹo như muốn biến mất. Bóng tối phủ
xuống, khắp nơi trong đó có vô số ác quỷ từ địa ngục bổ nhào ra. Mà cửa
phía sau Trần Cảnh đồng thời hóa thành một cái động đen ngòm. Gió lạnh
không ngừng thổi đến, muốn hút tất cả vào trong, giống như đó là con
đường nối liền với dị vực hư không.

Ngay lúc điện phủ biến hóa, trên người Trần Cảnh lập tức phát ra hào

quang, hóa thành một luồng cương khí chói mắt. Cương khí thành hình
kiếm, trong kiếm có một con bướm màu lam đang vỗ cánh bay.

Cánh bướm rung động. Thứ ánh sáng trắng duy nhất ở trong bóng tối này

bỗng hóa thành một vòng hào quang, mà khi nhìn kỹ thì thấy giống như
một đóa sen trắng nở rộ, lại tựa như một vòng xoáy màu trắng, có thể xé
nát tất cả sinh linh tiến vào trong đó.

Trong bóng tối không nhìn thấy được gì, chỉ có tiếng kiếm ngân vang và

khuếch tán ra xa. Nơi bóng tối bị vòng hào quang kia lướt qua, từng tiếng
kêu thảm thiết vang lên. Đột nhiên, vòng xoáy màu trắng hóa thành một dải
ánh sáng lao về chỗ sâu trong bóng tối, phương hướng chính là chỗ Thành
Hoàng ngồi yên ban nãy.

Ánh kiếm như một dải cầu vồng, xẹt qua bóng tối mà chém xuống.

Nhưng ánh kiếm này lại đột ngột dừng lại, sau đó lóe lên rồi bay ngược

về sau, phương hướng chính là cửa ra vào. Ánh kiếm lao thẳng vào cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.