HOÀNG ĐÌNH - Trang 1096

tim hắn đã có mầm non sinh ra. Có lẽ đến một ngày nào đó, nó sẽ trở thành
đại thụ che trời, che gió che mưa cho những người bé nhỏ, yếu ớt.

Lời như vậy cũng không thể chứng tỏ được cái gì. Đối với một số người,

họ có thể nói lời này quanh năm suốt tháng, cả ba trăm sáu mươi lăm ngày.
Nhưng đối với một vài người khác, một lời thề chí nguyện to lớn lại có thể
làm cho tâm cảnh trở nên trong sáng, kiên định.

Sóng sông cuồn cuộn, không bao giờ ngừng nghỉ.

Khi trời sáng lên, Lý Anh Ninh đứng ở phía sau Trần Cảnh, ánh mắt

mong chờ nhìn hắn, hiển nhiên là muốn Trần Cảnh dẫn nó cùng đi. Nó
chưa từng nghĩ tới sẽ có nguy hiểm gì, hoặc là nó căn bản cũng không cho
rằng có Hà Bá gia chắn ở trước mà còn có người tổn thương được mình.

Trần Cảnh nhìn nó một cái, cười cười. Lý Anh Ninh lập tức mở cờ trong

bụng, vì nó biết Hà Bá gia đã đồng ý cho mình đi cùng.

Có lẽ khi mọi thứ phía sau đã ổn thỏa thì sẽ làm cho lòng người thả lỏng

và phát huy được toàn bộ thực lực. Nhưng cũng có khi mang theo áp lực đè
nặng, lúc gặp nguy hiểm sẽ khiến người phát huy ra sức mạnh vượt xa bản
thân vốn có.

Sóng xô nước rào rạt, chảy nhanh như gió.

Lý Anh Ninh đứng ở trên bọt sóng, nhìn nước sông, lại ngồi xổm xuống

lấy tay vớt sóng nước, bọt sóng làm ướt nhẹp ống tay áo nó.

Trên bầu trời có một con sơn ca và mấy con chim loại khác quanh quẩn.

Ở hai bờ sông có động vật đuổi theo. Trong Kinh Hà có không ít sinh linh
thủy vực đang bám gót.

Chỗ sâu nhất Kinh Hà không tại cửa đổ ra biển, càng không có khả năng

ở Tú Xuân loan, mà là ở đầu nguồn sông Kinh Hà dưới chân núi Côn Lôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.