HOÀNG ĐÌNH - Trang 1101

Ngao Vu Phong không biết tiên tâm mà vỏ sò nói là cái gì, nhưng Hồng

đại hiệp thì biết, vì nó thường xuyên được nghe Trần Cảnh giảng cái này.
Nó biết tiên tâm chính là trái tim tự do, cũng là lý tưởng truy cầu tự tại. Thế
nhưng bây giờ không phải lúc cứng rắn được, chẳng may khiến cho con
rồng đến từ Tây Hải này giận dữ, há lại không phải ngay lập tức thân tử
hồn tiêu. Hồng đại hiệp thầm lo lắng.

- Ha ha… ha ha, chẳng qua là một tiểu yêu mở linh trí, ngay cả hóa hình

đều không thể làm được mà cũng xứng đàm luận tiên tâm sao. Ta bảo
ngươi làm thị linh của ta là cho ngươi một cái phúc duyên lớn bằng trời, để
ngươi miễn được thiên kiếp hóa hình. Phụ vương nói quả nhiên chính xác,
không đồng tộc ta thì dù có thể vượt qua long môn cũng không tận dụng
được, lại tu hành trăm triệu năm cũng không thể hóa thành rồng.

Ngao Vu Phong khinh thường nói, sau đó lại ngồi dựa vào ngai vàng kia.

Thần sắc gã kiêu căng, tưởng chừng như mọi sinh linh trong thiên hạ đều
không vào được mắt gã.

Vỏ sò vốn trầm mặc lại một lần nữa biểu hiện ra ngoài dự liệu của Hồng

đại hiệp, nó nói:

- Hà Bá gia từng nói, bất kể pháp môn nào trong trời đất đều chẳng qua

là một loại trói buộc. Khi sinh linh tu hành một loại pháp môn nào đó thì
cũng tương tự với việc khoác lên mình một cái gông xiềng, hay giống như
tiến vào một tòa nhà lộng lẫy, chất đầy vàng bạc châu báu, nhìn như giàu
có, nhưng lại mất đi cả mảnh đất trời thanh tĩnh.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.