HOÀNG ĐÌNH - Trang 1139

- Ngươi tên Đại Yêu, vậy kia có phải là Nhị Yêu?

Hư Linh nhìn thoáng qua con khỉ mặt chó nhỏ hơn nó rất nhiều, đang

đứng phía sau nhìn mình chằm chằm, hỏi.

- Nó là Tiểu Yêu. Ta là Đại Yêu, tất nhiên nó chỉ có thể gọi là Tiểu Yêu

rồi.

Đại Yêu vội đáp.

- Vì sao ngươi làm Đại Yêu, còn nó chỉ là Tiểu Yêu?

Trong mắt Hư Linh đã ngập ý cười, nhưng vẫn chăm chú hỏi nó.

- Bởi vì…

Đại Yêu quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Yêu, đáp:

- Bởi vì nó không đánh lại ta, cho nên đương nhiên nó là Tiểu Yêu, ta là

Đại Yêu.

Đúng lúc này, một con tê tê chui ra khỏi mặt đất đầy cỏ dại trước mặt Hư

Linh, đồng thời nó nhìn nàng nói:

- Phía Bắc trấn phát hiện có một người trong một ngôi nhà gỗ nhỏ.

Hư Linh chưa kịp đáp lời thì một con cò trắng từ trên bầu trời hạ xuống,

nói với nàng:

- Phía Nam trấn phát hiện có một ngôi nhà trong rừng rậm, trong đó có

một người tuổi chừng hơn bốn mươi.

Ngay sau đó, một con sâu xanh chui ra khỏi gốc cây đại thụ. Con sâu có

cái đầu rất lớn, to như miệng chén ăn cơm nói với Hư Linh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.