HOÀNG ĐÌNH - Trang 1190

Trên đám mây đạo cô này đứng còn có mấy nam nữ trẻ tuổi, vừa nhìn đã

biết là đệ tử của đạo cô, trong đó có một người chính là Nhan Lạc Nương.
Trần Cảnh vừa nhìn thấy Nhan Lạc Nương thì lập tức biết đạo cô kia là sư
phụ của nàng.

Trần Cảnh cảm nhận được sát khí từ trên người đạo cô, hơn nữa còn rất

đậm.

Mặt trời từ trên cao trải xuống ánh nắng vàng rực, nhưng không cách nào

xua tan sát khí trên người đạo cô này.

Đạo cô phất ống tay áo, thân hình cả đám người bỗng lóe lên một cái, đã

xuất hiện ở miếu Hà Bá.

Con bướm trên mặt sông cũng đã về trong thần miếu, lượn quanh tượng

thần một vòng, rồi đậu trên phần vỏ kiếm của tượng thần.

- Ngươi thật to gan.

Đạo cô đột nhiên lạnh lùng nói.

Trần Cảnh không hiểu đạo cô có ý gì. Nhìn thấy Nhan Lạc Nương với vẻ

mặt lo lắng đứng sau đạo cô, con bướm lóe lên một cái, Trần Cảnh đã xuất
hiện trước mặt đạo cô kia.

- Là ngươi giết đệ tử của ta.

Đạo cô lạnh lùng nói.

Lúc này Trần Cảnh mới nhớ ra sư huynh sư tỷ của Nhan Lạc Nương đều

bị mình chém trước thần miếu, lập tức nói:

- Đệ tử của chân nhân bị ma vật xâm tâm, sớm đã chết, đi vào thần miếu

chẳng qua là do ma vật khống chế thân thể mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.